Chương
- Cho ai?- Sam nhìn Karl.
- T...Tropi- Karl chăm chăm vào ánh nhìn ấy của Sam mà run người.
- Mới gặp lần đầu thì tha thứ gì? Đã có lỗi à?- Yu trả lời thay cho Sam, ánh mắt thì thăm dò tâm trạng của hắn.
- Các người còn muốn nói gì nữa. Dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi mà. Dù sao thì nhỏ cũng sẽ không quay lại với tôi. Mấy người phải muốn sao mới vừa lòng đây? Các người nghĩ tôi không yêu cô ấy à?- hắn gằn giọng mà nói. Dù sao chuyện hiểu lầm lúc xưa cũng đã qua lâu lắm rồi. Hắn cũng nhớ nhỏ mà.....(nhỏ nào ý nhợ?)
- Ai nói với anh là nhỏ không còn sống gần anh?- Rin nhướn mày
- Từ lúc đó đến nay tôi chưa hề gặp lại cô ấy.
- Thế thì anh đừng nói gì về việc của nó nữa. Anh không hề quan tâm nó, không hề yêu nó thật lòng. Đúng chứ? Nó đã sống cạnh anh cả một thời gian dài như vậy mà anh còn không biết được đâu là nó. Anh còn tư cách để nói là yêu nó sao?- Yu trợn mắt lên nhìn hắn. Jin nghe hắn nói mà cũng không thèm nhìn mặt hắn. Không thèm quan tâm cảm nhận cảm giác của người mình yêu thì nói gì nữa chứ. Sam vẫn giữ vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng thì muốn nhảy lên mà đấm cho hắn vài phát mà đi về với ông bà.
- Sốn....sống bên tôi?
- Phải. Người đó là....
- Hey. Về rồi này- Minh nhanh chóng lên tiếng khi vừa bước vào nhà và nghe được phần sau của câu chuyện.
- Ủa? Anne, mày lại bị gì nữa vậy hả?- Yu
- Có sao đâu. Mỏi chân thôi- nó nhảy phóc xuống đất. Nhìn Yu với ánh mắt "Nói nữa, tao chặt đầu mày"
- Hì- Yu gãi đầu
- Này. Mau nói đi. Là ai hả?
- Không cần biết- quay phắt thái độ với hắn. Yu trả lời.
- Ngủ.
- Anne, anh có việc. Về Pháp một tuần- Minh kéo tay nó.
- Biết rồiiiiiii. Về đi. Mau cho em đó- nó kéo giọng chán chường.
- Tào lao. Bye- Minh nói rồi phóng ra ngoài.
- Sane, em ngủ phòng riêng nhá- nó
- Mấy đứa nữa- bốn người kia đồng thanh
- Vânggg