- nghi ngờ,những gì tôi nói có gì sai sao
- có đấy
- sao
- cậu nói tôi là kẻ thù của cậu là người phải chịu trách nhiệm cho những gì gây tôi gây ra nhưng từ đó tới nay cậu không làm gì cả cũng chưa từng chút giận lên tôi nếu đã là kẻ thù sao hôm đó tôi cậu không mặc kệ tôi treo mình trên lan can sao còn đưa tay ra cứu lấy tôi tất cả những điều đó đều khiến tôi nghi ngờ về mqh thật sự giữa chúng ta
Trung nghe được câu nói đó từ miệng con nhỏ cũng cảm thấy có chút chột dạ,liền bỏ chổi quét sơn xuống mà đứng dậy
- ai nói với cô là tôi không làm gì chỉ là tôi chưa làm thôi,cứ đợi đi ngày đó cũng sắp đến rồi tôi chắc chắn sẽ rành cho cô phần quà đặc biệt đến mức cô không thể ngờ tới đâu
Nói rồi Trung quay người bỏ đi để lại con nhỏ đứng đó thẫn thờ suy nghĩ về những gì Trung vừa nói. Trung vừa đi khỏi thì Diland cũng quay lại,thấy con nhỏ đang đứng ngẩn ra Diland khẽ lay nó
- Vinh cậu sao thế Vinh
- hả à không có gì, phải rồi cậu nói chuyện với ba sao rồi
- Daddy biết tôi bỏ thi rồi
- gì chứ tin tức tới ba cậu nhanh vậy sao,vậy ông ấy nói gì hả
- ông kêu tôi trở lại Mĩ
giọng con nhỏ có vẻ buồn hơn vì bên cạnh nó giờ chỉ còn mình cậu nhưng nếu cậu cũng đi thì...
- vậy cậu
-yên tâm đi tôi sẽ không đi đâu tôi đã hứa sẽ không bao giờ để cậu mình mà
- nhưng ba cậu đã nói
- tôi đã thuyết phục ông ấy cho tôi thêm thời gian để giải quyết mọi chuyện rồi.
...
cuối tuần đó cả con nhỏ Trung,Diland,Tiểu Mỹ đều có lí do riêng để ở lại trường không về nhà. ngày nay con nhỏ luôn nghĩ về những gì Trung nói khiến nó cảm thấy khó chịu tối nay nó cũng vậy không thể ngủ nổi nên đã ra ngoài đi dạo lát đến khi nó quay lại phòng thì đột nhiên bóng điện ở hành lang bị chập chờn rồi tắt hẳn khiến nó rơi vào tình trạng hoảng loạn sợ hãi nó vội vã tìm kiếm chiếc điện thoại trong túi bó cố lần đường đi trong cái ánh sáng mờ nhòe của điện thoại nhưng chỉ được mươi bước thì tiếng soạt vang lên con nhỏ bị treo ngược lên phía trên trần bởi sợi dây thừng, trong lúc luống cuống chiếc điện thoại tuột khỏi tay nó rồi rơi xuống đất. nó sợ hãi cứ nhắm tịt mắt lại không dám mở ra cố chịu được lúc thì đầu nó cảm thấy choáng váng, nó cố cất giọng gọi ai đó tới giúp nhưng dường như không thể,nó cố vùng vẫy nhưng chỉ làm cho sợi dây thừng càng bị mài mỏng. xui xẻo lại tìm đến với nó sợi dây bị đứt ra làm đôi khiến nó rơi xuống đất đầu cũng bị va đập mạnh khiến nó ngất đi,trước khi đôi mắt ấy khép lại và đôi tai không thể nghe nó đã nhìn thấy Trung đang chạy về phía nó giờ thì nó có thể yên tâm mà nhắm mắt được rồi. Trung nhìn thấy nó ngã xuống trước mặt nên vội vã chạy ra
- Vinh cô không sao chứ Vinh tỉnh lại đi
dù cậu có gọi ra sao nó cũng không hề tỉnh lại,Trung hốt hoảng cõng nó lên lưng mà chạy đi,thấy không yên tâm nên cậu quyết định đưa nó vào thẳng bệnh viện. Trên đường đi Trung gọi điện cho Diland và mấy người khác nữa để báo tin về con nhỏ. Lát sau khi con nhỏ được đưa vào phòng cấp cứu thì Diland và người kia cũng tới. ai cũng chạy tới trong bộ dạng hốt hoảng
- Vinh sao rồi tôi hỏi cậu Vinh sao rồi
- cô ấy vào trong đó cũng lâu rồi nhưng chưa có tin tức gì hết
- rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra tại sao Vinh lại bị như thế
- lúc tôi tới thấy cô ấy đang nằm dưới sàn hành lang rồi
Tuấn lên tiếng
- bác sĩ ra rồi kìa
nghe vậy tất cả mọi người đều chạy lại
- bác sĩ cô ấy sao rồi
- tình hình của bệnh nhân tạm thời đã không sao rồi tôi muốn gặp người nhà bệnh nhân để thông báo tình ginhf cụ thể
tất cả đều đồng thanh
- tôi
khiến bác sĩ bị giật mình rồi nhìn quanh lượt cả chàng
- thôi được rồi mọi người cùng đi cả đi
- trước hết tôi muốn hỏi số chuyện
- vâng bác cứ hỏi
- có phải cô ấy từng phẫu thuật phần đầu
- phải hơn năm trước cô ấy từng gặp tai nạn phải phẫu thuật ghép hộp sọ cũng từ đó trí nhớ kém đi nhiều
Nam bất ngờ hỏi lại
- từng có chuyện đó sao
- ừ ở Mĩ
- vậy dạo gần đây cô ấy có biểu hiện gì lạ ví dụ như hay sốt cảm hoặc đột nhiên ngất đi
- cái đó
- có khoảng tháng trở lại đây cô ấy thường xuyên xuất hiện những biểu hiện trên nhưng tôi nghĩ đó chỉ là cảm sốt thông thường
- vậy thì đúng rồi đó là những di chứng của cuộc phẫu thuật trước đây phần sọ được ghép vào trước đây phát triển theo chiều hướng xấu bị lõm sâu vào .cm chạm vào phần của não bộ, còn tai nạn lần này khiến phần sọ đó bị ghim vào sâu hơn ảnh hưởng rất lớn tới não
- vậy có gì nguy hiểm, khi nào cô ấy mới tỉnh lại
- trước mắt chúng tôi đã tiến hành phẫu thuật ghép lại hộp sọ,tổn thương não bộ cũng đã được khắc phục phần nào còn về việc khi nào cô ấy tỉnh lại phải phụ thuộc vào ý chí của cô ấy thôi...
nghe bác sĩ nói mà tất cả đều cảm thấy lo ngại về tình hình của con nhỏ. Chẳng hiểu sao ngay lúc đó Diland lại nghĩ đến việc đi tìm Tiểu Mỹ hỏi cho rõ ngọn ngành. nghĩ là làm Diland đứng dậy bắt xe chạy về trường, cậu chạy đến trước cửa phòng Tiểu Mỹ gõ cửa rầm rầm
- Tiểu Mỹ cô ra đây cho Tôi Tiểu Mỹ
nghe thấy tiếng gọi cửa dù đã muộn nhưng cô ấy vẫn ra mở cửa
- Diland cậu làm gì mà gọi tôi muộn vậy
Diland kéo tay con nhỏ lôi ra ngoài
- trả lời tôi đi tại sao cô lại làm như vậy hả
- tôi tôi đã làm gì chứ
- cô còn nói nữa hả hai lần trước cô bày trò chọc phá Vinh chưa đủ hay sao mà giờ lại còn tiếp tục cô có biết vì cô mà giờ Vinh đang nằm trong viện không rõ tình hình kia kìa
- tôi chẳng hiểu cậu đang nói gì cả
- không nói gì nữa giờ cậu đi theo tôi tới bệnh viện để xin lỗi Vinh
Diland vừa gắt lên vừa kéo tay Tiểu Mỹ lôi đi
- tôi nói rồi tôi chẳng làm gì hết tôi tới bệnh viện cũng được thôi nhưng...
cô ấy chưa kịp nói hết cậu thì đã bị Diland kéo lôi đi, Tiểu Mỹ không chịu nên đã rằng co với Diland chẳng may lỡ tay Diland vô ý làm Tiểu Mỹ ngã xuống va vào tay nắm cửa nên bị chảy máu ở chán
___________________
dạo này không có thời gian nên ít đăng chương mới mong mọi người thông cảm. mà hỏi chút nếu tui đăng fan fic mọi người có ủng hộ không