Cố Phi cả người trang bị đã vượt mức quy định, bây giờ hắn lại có thêm cả kỹ năng vượt mức quy định này nữa, vẫn còn được lợi còn bày đặt khoe mẽ, vì lần đầu tiên sử dụng kỹ năng này không được hiệu quả như kỳ vọng mà tinh thần chán nản.
Sau khi thực nghiệm, quả nhiên, hiện nay Dịch Chuyển Tức Thời của Cố Phi có khoảng cách xa nhất là hơn năm mét một chút. Trong quá trình sử dụng Dịch Chuyển Tức Thời, có thể tự do khống chế lượng tiêu hao pháp lực. Thao tác này thuộc loại vận hành số liệu, không có bao nhiêu khó khăn.
Khoảng cách dịch chuyển cứ tăng thêm nửa mét, tiêu hao pháp lực sẽ thêm một mức độ. Hơn nữa kỹ năng này có thời gian cold-down rất lâu, cần những phút lận. Là kỹ năng có thời gian dài hiếm thấy vô cùng của pháp sư. Mà kỹ năng CD khá lâu, cũng không chỉ có ý nghĩa không cách nào nhiều lần sử dụng, đồng thời còn có ý nghĩa độ thuần thục tăng lên sẽ rất chậm rãi, phút mới có thể dùng một lần cơ mà!
Từ đó có thể thấy, tuy rằng phần giới thiệu của kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời chưa nói kỹ năng này có hạn mức cao nhất, nhưng mà Cố Phi nếu muốn từ khoảng cách tiếp cận tầm bắn của cung tiễn thủ rồi lại rời khỏi trong tưởng tượng như hôm nay, thật không biết sẽ phải luyện đến năm tháng nào mới được.
“Tích lũy! Nhất định phải tích lũy! Sau này cứ mỗi phút dùng một lần Dịch Chuyển Tức Thời, phải làm cho cái suy nghĩ này ăn sâu vào trong xương tủy. Tuy là thời gian có lẽ sẽ dài đằng đẵng, thế nhưng…”
“Được rồi được rồi mà, tôi biết.” Cố Phi ngắt lời Ngự Thiên Thần Minh, hắn là người đã luyện công hai mươi năm rồi, đạo lý ấy còn cần thằng nhóc chết tiệt Ngự Thiên Thần Minh này đến dạy bảo sao?
Sau khi tạm biệt Ngự Thiên Thần Minh, Cố Phi lại làm quen với việc khống chế khoảng cách và tiêu hao pháp lực của một lần Dịch Chuyển Tức Thời, bấy giờ mới logout.
Ở một nơi khác, Diệp Tiểu Ngũ mới sáng sớm không cẩn thận giúp Cố Phi một tay, trong lòng người này buồn bực không thôi. Mãi đến buổi tối hắn đột nhiên tâm huyết dâng trào, không ngủ được mà chạy tới tổ giám sát và vận hành trò chơi.
Trò chơi vận hành liên tục giờ đồng hồ, nhân viên bộ môn phụ trách khống chế điều tra và điều tiết trò chơi dương nhiên cũng là luân chuyển làm việc trong giờ, mà Diệp Tiểu Ngũ vốn không thuộc về bộ phận ấy, đột nhiên ở thời gian này xuất hiện, làm cả đám đồng nghiệp trong tổ giám sát giật mình kinh hãi.
Những ngày gần đây công việc của Diệp Tiểu Ngũ khá là bận rộn, không có nhiều thời gian quan tâm đến số liệu của Cố Phi. Bây giờ hắn tiện tay theo thói quen trước đây, mau chóng tra số liệu Cố Phi ra xem, thiếu chút nữa hắn phải phun ra một ngụm máu.
Trong danh sách kỹ năng của Cố Phi, thình lình đã xuất hiện kỹ năng “Dịch Chuyển Tức Thời”.
“Cái này… cái này ở đâu ra?” Diệp Tiểu Ngũ chỉ vào kỹ năng của Cố Phi hỏi bạn đồng nghiệp.
“Cái này…” Một người đồng nghiệp tiến lên cẩn thận nhìn một cái rồi nói: “Dịch Chuyển Tức Thời hiện giờ ư, vậy đương nhiên chỉ có thể học tập từ quyển trục kỹ năng vĩnh hằng rồi!”
Diệp Tiểu Ngũ đảo cặp mắt trắng dã, cái này đương nhiên là hắn biết, lập tức lẩm bẩm: “Hắn làm sao có được quyển trục? Sáng sớm vừa nhắc một cái. Đến buổi tối liền có ngay quyển trục rồi, làm gì có chuyện trùng hợp vậy chứ?”
Mọi người trong tổ giám sát chưa ai tiếp lời, bởi vì cái vấn đề này thật sự quá tiểu tiết rồi, nếu như muốn biết phải tra rõ ngọn ngành rất là phiền phức. Ngược lại theo số liệu giám thị ghi lại, vẫn không có xuất hiện điều bất thường gì.
Thế giới Song Song hoạt động đến nay, phương diện phát hiện lỗ hổng Bug và phần mềm hack vẫn làm tương đối thành công.
Diệp Tiểu Ngũ tự mình lầm bầm, giờ mới phản ứng lại, đang muốn cùng mọi người nói tiếp. Lại phát hiện mọi người đều đã trở về chỗ của mình tiếp tục công việc của cương vị bản thân, vuốt thẳng vạt áo, ngồi ngay ngắn, liếc qua dáng vẻ mỗi một người đều bề bộn công việc.
“Hey…”
“A! Giám đốc Diệp anh cũng không phải người ngoài, có gì cần thì tự mình làm đi! Chúng tôi không quấy rầy.” Không đợi Diệp Tiểu Ngũ nói ra, đã có nhân viên giành nói trước. Sau đó tất cả mọi người lại vùi đầu, kiên quyết không tiếp xúc ánh mắt cùng Diệp Tiểu Ngũ.
Diệp Tiểu Ngũ giật mình, cắn răng một cái, rồi tự mình điều tra.
Cũng may là thời điểm Cố Phi học được kỹ năng này cũng không qua bao lâu, Diệp Tiểu Ngũ bận rộn một chút, thật đã tra tìm ra được. Là chuyển giao từ một người chơi có ID là Tế Yêu Vũ. Điều này cũng làm cho Diệp Tiểu Ngũ có chút bất đắc dĩ.
Là một người làm việc có thâm niên trong game, cũng với một số người chơi có thâm niên trong trò chơi nên cũng khá quen thuộc. Tế Yêu Vũ có danh tiếng ở bên ngoài, cô gái này dù có thứ gì lạ cũng không khó giải thích.
Mặt khác, hôm nay vòng đấu đối kháng vòng thứ năm cũng đã kết thúc, bởi vì là chế độ thi đấu loại một nửa, vừa qua năm vòng, các thành chủ lớn đều chỉ còn lại % đến % công hội và dong binh đoàn đi tiếp. Ở trong đó có những các công hội lớn và dong binh đoàn trong dự liệu, có loại khiến người ta không chú ý lúc đầu, lại có loại bất ngờ trảm tướng qua ải mà sống sót.
Thành Vân Đoan bên này, Trọng Sinh Tử Tinh vốn sắm vai thân vật đại hắc mã nhất đấy, đâm chết cả hai công hội lớn như Đối Tửu Đương Ca cùng Vân Mục, mọi người vốn đang mong đợi kỳ tích lần thứ ba xảy ra, ai nghĩ cuối cùng vẫn bị Tung Hành Tứ Hải tóm được.
Từ một khía cạnh khác, không ít người đã cho rằng Tung Hoành Tứ Hải đã tên xứng với thực lực, tối thiểu sẽ không lật thuyền trong mương, biểu hiện ổn định. Về phương diện thi đấu dong binh đoàn, người quan tâm không nhiều bằng hội chiến. Năm vòng chiến đấu thôi, tương đối khiến người chú ý có hai nhà, đều là lấy yếu thắng mạnh. Một nhà hiển nhiên là Công Tử tinh anh đoàn. Bất quá trong miệng người chơi thành Vân Đoan, bạn đi nói “Công Tử tinh anh đoàn”, e vẫn không có bao nhiêu người biết. Nhưng chỉ cần vừa nói “Diều giấy dong binh”, mọi người lập tức liền biết là nhà lần đầu vận dụng chiến thuật diều gió lớn, tổ sáu người loại bỏ công hội Vân Mục bậc . Bất quá ngoại trừ trận chiến này, dong binh đoàn này hình như còn chưa gặp phải kẻ địch mạnh nào ra hồn.
Mà một nhà còn lại, chính là dong binh đoàn được thành lập từ kẻ bị Cố Phi khinh bỉ nhất – Ngân Nguyệt sau khi chạy trốn sang thành Vân Đoan, Nhưng dong binh đoàn này mới bậc , nhân số , nhưng giết đến vòng thứ năm xong, trước sau việc loại hai nhà đã tăng nhân số đạt đến , dong binh bậc .
Từ dong binh đoàn bại trận dưới tay họ kể lại, dong binh Ngân Nguyệt này lấy chiến sĩ làm chủ lực, kỵ sĩ và mục sư làm phụ, tấn công hố bẫy cường hãn mạnh mẽ dị thường, lấy thế như chẻ tre đánh cho đối thủ tơi bời hoa lá.
Ngoại trừ hai nhà ngoài dự đoán này ra, còn lại dong binh đoàn Hắc Thủ, dong binh đoàn Tứ Hải dưới cờ Tung Hoành Tứ Hải, dong bình đoàn Thuỷ Hoa dưới cờ Đối Tửu Đương Ca, đều sóng yên biển lặng tiến vào vòng thứ sáu.
Cuộc hợp trước trận đấu ngày tiếp theo ở quán rượu Tiểu Lôi, ngay cả Chiến Vô Thương cùng Ngự Thiên Thần Minh đều lộ ra biểu tình nghiêm túc hiếm thấy. Hữu Ca vừa nhìn thấy Cố Phi đi vào ngồi xuống, liền bắt đầu giới thiệu tình báo.
“Đối thủ hôm nay của chúng ta, là dong binh đoàn Ngân Nguyệt.” Lời này là Hữu Ca nói với Cố Phi. Dong binh đoàn có sáu người, năm người khác ít nhất vẫn sẽ ở thời điểm logout đi tra xem thử đối thủ ngày tiếp của mình là kẻ nào.
“Ồ, thật không ngờ lại đụng hắn ta.” Cố Phi nói, đột nhiên “vù” một tiếng người mất dạng, sau đã ngồi bên cạnh Hữu Ca.
Hữu Ca bị hù cho giật mình kêu lên một tiếng, lỡ tay làm rơi chén rượu, Hàn Gia Công Tử luôn lười nhác lúc này lại nhanh nhẹn vô cùng, nhanh chóng duỗi tay chụp được chén rượu. Nhưng rốt cuộc vẫn là mục sư, thuộc tính vẫn bị hạn chế làm hắn chậm một chút, rượu vẫn bị đổ vơi nửa chén, làm cho Hàn Gia Công Tử buồn bực không thôi, nhìn rượu bị đổ trên bàn đến xuất thần.
Mà những người khác, đều trợn mắt há mồm nhìn Cố Phi.
Phải mất một lúc mọi người mới phản ứng được, Ngự Thiên Thần Minh ra vẻ ta đây đã biết rõ, đắc ý nói: “Dịch Chuyển Tức Thời, lợi hại không!” Cứ như mới vừa rồi cậu ta mới là người dịch chuyển thay đổi vị trí vậy.
Đây đúng là bộ dạng cáo mượn oai hùm làm người khác khó chịu vô cùng, Chiến Vô Thương nắm cổ áo cậu ta vung một cái, giữa tiếng kêu gào thê thảm, Ngự Thiên Thần Minh bay từ trong phòng ra ngoài. Tiểu Lôi từ bên ngoài gạt rèm cửa cẩn thận từng li từng tí tiến đến: “Gãy hai cái bàn.”
“Ai làm hư tính vào người đó.” Chiến Vô Thương hết sức lạnh lùng nói.
“Vô liêm sỉ, tôi muốn cùng anh quyết đấu.” Ngự Thiên Thần Minh nổi giận đùng đùng giết trở về, Chiến Vô Thương nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn nói: “Được, tại chỗ này đi!”
Ngự Thiên Thần Minh ngẩn ra, có thể nói trong phòng hoàn toàn không còn không gian, loại địa phương này cung tiễn thủ căn bản không có chỗ trống để thi triển, không thể nào là đối thủ của chiến sĩ. Nghĩ đến Chiến Vô Thương cũng không ngu xuẩn đến nỗi đi ra ngoài nơi rộng rãi để Ngự Thiên Thần Minh chơi diều, Ngự Thiên Thần Minh bất đắc dĩ, không thể làm khác hơn là lại ngồi xuống.
“Làm sao lấy được quyển trục thế?” Những người khác bắt đầu thẩm vấn Cố Phi.
Cố Phi vừa nhớ vừa kể. Mọi người phản ứng có chút giống nhau.
Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh không có gì khác biệt, hai mắt mở to bốc lên hình ảnh hoa đào sáng rực.
Còn Kiếm Quỷ cùng Hàn Gia Công Tử lại nhàn nhạt cảm khái: “Có tiền thật tốt.”
Hữu Ca lại đi thích đi tìm căn nguyên hỏi đến cùng: “Cô ấy là một đạo tặc mà, tại sao lại có quyển trục Dịch Chuyển Tức Thời?”
Cố Phi lại nói ra nguyên nhân, Hữu Ca nói với mọi người có ý chỉ sâu xa: “Thông qua chuyện này mọi người có thể thấy, công tác tình báo rất là trọng yếu đó, ta đề nghị trong chế độ tích điểm tăng công tác tình báo phải được điểm.”
“Hữu Ca, rượu của cậu đổ rồi, có muốn thêm một ly nữa không?” Hàn Gia Công Tử hỏi.
Hũu Ca: “…”
“Tiếp tục nói về trận đấu hôm nay đi.” Kiếm Quỷ nói.
“Ngày hôm nay không có gì để nói.” Hữu Ca thở dài mở miệng: “Ngân Nguyệt ở thành Nguyệt Dạ mọi người đều đã từng biết đến. Hắn nắm giữ một kỹ năng hỗ trợ quần thể, cho nên giúp đoàn đội chiến sĩ thành mạnh mẽ hết mức.”
“À, tên này còn khá thông minh đấy! Cái kỹ năng kia, hiện tại dùng ở trên cuộc thi đấu dong binh thích hợp hơn trong chiến đấu của công hội, dong binh đoàn hiện giờ bậc cao nhất chỉ là , cùng lắm người.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Hữu ca, nói như vậy hôm nay điểm tình báo của anh cũng không có.” Kiếm Quỷ nói.
“Hả? Gì? Hey, Kiếm Quỷ, không cần nghiêm túc như vậy chứ!” Hữu Ca vội nói.
“Vậy anh xem coi anh còn có thể cung cấp tình báo gì chúng tôi không biết nữa không?” Kiếm Quỷ hỏi.
“Khụ, dong binh đoàn Ngân Nguyệt, có người.”
Mọi người mắt trợn trắng.
“Lấy chiến sĩ làm chủ công.”
Một lần nữa mọi người mắt trợn trắng.
“Ngoài ra…”
“Vù…” một tiếng, Cố Phi lại lóe lên biến mất từ chỗ Hữu Ca, vọt đến bên cạnh Kiếm Quỷ. Hữu Ca bị doạ sợ, định nói cái gì cũng quên luôn, những người còn lại cũng kinh ngạc nhìn Cố Phi.
“Bớt khoe khoang đi ba.” Hàn Gia Công Tử uống rượu nhàn nhạt nói.
“Tôi đang luyện công.” Cố Phi thật nghiêm túc nói.