Chương
“Kiếm Quang Minh? Người này là Thần Tử Tây Âu của trước kia, Seuss”.
Vương Trọng Xuân lẩm bẩm, giọng nghiêm trọng vô cùng.
“Diệp Lăng Thiên, Jessifer thiêu đốt thần hồn của mình, mở ra lối đi không gian triệu tập mười hai người bọn ta tới đây, có thể thấy quyết tâm phải giết chết cậu của ông ta!”.
“Hôm nay, trừ khi thần tiên tới đây, nếu không cậu chắc chắn sẽ chết!”.
Sau lưng Seuss, lại một người nữa bước ra. Ông ta khoác một chiếc áo thật dài, khóe miệng khẽ nhếch, để lộ cặp răng nanh, hai mắt giống như hố đen, con ngươi hẹp thẳng.
“Điện chủ Thí Thần Điện, Douglas?”.
Lúc nhìn rõ gương mặt người này, một số cao thủ trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới đã kinh ngạc kêu lên.
Thí Thần Điện cũng từng là một thế lực võ thuật lớn cấp bậc thế giới, hoành hành không kiêng dè ở phương Tây, sau lưng có giáo triều làm chỗ dựa, ngay cả Đế quốc Đại Anh lúc đó cũng phải lấy họ làm đầu, không dám chọc giận.
Sau khi giáo triều bị viện trọng tài lật đổ, Thí Thần Điện cũng mai danh ẩn tích theo, mấy chục năm nay không nghe thấy tung tích của họ nữa.
Nhiều người trong giới võ thuật đều đoán rằng Thí Thần Điện đã bị viện trọng tài tiêu diệt, nhưng không ngờ điện chủ của Thí Thần Điện trước kia lại xuất hiện ở đây.
“Hóa ra Thí Thần Điện không tan rã mà là đầu quân cho viện trọng tài, Douglas cũng trở thành một vị Trưởng thẩm phán trong viện trọng tài?”.
Song Hùng Thiết Giáp nuốt nước bọt, biểu cảm hoàn toàn cứng đờ.
Mười hai vị Trưởng thẩm phán đến đây, trong đó có những anh hùng hào kiệt cực mạnh từng hoành hành Tây Âu như Thần Tử Tây Âu, điện chủ của Thí Thần Điện. Với đội hình thế này, Diệp Thiên chắc chắn chỉ có đường chết.
“Diệp Lăng Thiên, cơ hội cuối cùng, tự phong ấn tu vi, theo chúng tôi về viện trọng tài tiếp nhận lễ rửa tội của Sức mạnh thẩm phán, trở thành đứa con của thẩm phán tiếp theo!”.
“Chỉ có như vậy mới có thể rửa sạch tội nghiệt, và đây cũng là đường sống suy nhất của cậu!”.
Diệm Linh Cơ khoanh hai tay trước ngực, ngọn lửa quanh người cháy hừng hực, đã tiến sát đến bước cuối cùng.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Diệp Thiên, đối diện với sức mạnh chèn ép của mười hai Trưởng thẩm phán, dù là một đất nước nhỏ cũng có thể bị tiêu diệt.
Diệp Thiên có thể chiến đấu với ba vị Trưởng thẩm phán, đánh bại ba người, nhưng bây giờ đối mặt với mười hai người, không ai trông chờ vào Diệp Thiên cả.
Theo bọn họ thấy, bây giờ Diệp Thiên chỉ có một lựa chọn, đó là đầu tiên nhận lỗi đồng ý điều kiện của bọn họ, sau đó mới từ từ tính kế.
Nếu không vừa ý nhau, mười hai người nọ hợp sức tấn công, e rằng chỉ trong chốc lát là có thể trấn áp Diệp Thiên.
Ba người và mười hai người, đây không chỉ là chênh lệch về số lượng, mà còn là chệnh lệch về thực lực thật sự.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, mười hai vị Trưởng thẩm phán đứng giữa trời, cùng nhau nhìn chằm chằm Diệp Thiên, chỉ đợi câu trả lời của cậu.
“Gia nhập với các người?”.
Diệp Thiên nghe vậy, đột nhiên khẽ cười lên tiếng.