Chương
Thi Tú Vân nhìn người đàn ông cương quyết đầy ý chí và vô cùng dịu dàng với mình thì bà gật đầu.
Một giây sau, tay bà khẽ xoay và nắm lấy cánh tay của Diệp Vân Long.
Một luồng sức mạnh trỗi dậy xâm nhập vào cơ thể của Diệp Vân Long. Diệp Vân Long vô cùng kinh ngạc, vội vàng vận chuyển chân khí để ngăn lại, thế nhưng luồng sức mạnh kia đã phá chân khí của ông ta và lan khắp cơ thể Vân Long.
“Tiểu Vân, bà làm gì vậy?”
Dường như ông ta nghĩ ra điều gì đó bèn tái mặt và kêu lên.
“Đây là quà từ biệt tôi tặng ông. Đây là điều cuối cùng mà tôi có thể làm được. Người đàn ông của tôi đương nhiên phải là người ngạo nghễ khắp thiên hạ!”
Thi Tú Vân khẽ mỉm cười. Luồng sức mạnh các lúc càng mạnh hơn, khiến cho từng tế bào trong cơ thể của Diệp Vân Long như được hấp thụ trọn vẹn. Cảnh giới tu vi của Diệp Vân Long lúc này cũng gia tăng với tốc độ khủng khiếp. Chân khí vận chuyển trở nên lắng đọng và thuần khiết hơn khi được nguồn sức mạnh này dội vào và dần trở thành chân nguyên tinh thuần, cực mạnh của ông ta.
Nếu như những vị siêu phàm thần phẩm của tam chuyển vương cấp mà nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ bị dọa sợ tới mức há mồm trợn mắt và đố kỵ tới mức phát điên.
Diệp Vân Long đã vượt qua chân khí của tam chuyển vương cấp, tự tạo thành chân nguyên và tiến vào vương cấp.
“Á!”
Cảm nhận được luồng sức mạnh trỗi dậy trong cơ thể. Diệp Vân Long hét lên, tiếng hét vang khắp trời, một luồng sáng đánh tan mây mù trên đầu ông ta vào lao thẳng lên trời.
Bên trong Pháp Bang, không ít cường giả cùng nhìn về phía phát ra luồng sáng với khuôn mặt đanh lại. Bọn họ biết đó là dấu hiệu của một vị vương cấp mới sinh ra.
…
Trong đại sảnh nhà họ Diệp, Diệp Thiên, Hoa Lộng Ảnh, Diệp Tinh cùng với Diệp Sơn đang tập trung lại và cả Diệp Vân Tố cũng bị sự chấn động đánh thức nên ở cạnh. Cô ấy nhìn Diệp Thiên với vẻ tò mò cùng với sự vui mừng.
Người anh họ đứng đầu thế giới cuối cùng cũng đã bước vào nhà họ Diệp. Cô ấy không biết vừa rồi xảy ra điều gì nhưng nhìn thấy biểu cảm của Diệp Sơn và mấy người Diệp Thiên thì rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì lớn lắm, cô ấy cũng chỉ biết im lặng, không dám lên tiếng.
“Tiểu Thiên, chuyện này cháu định thế nào?”
Diệp Sơn nhìn Diệp Thiên, sau đó hỏi ý kiến của cậu.
Đôi mắt Diệp Thiên lúc sáng lúc tắt. Cậu không trả lời, người thần bí này đột ngột xuất hiện đúng là vượt sức tưởng tượng của cậu.
Với thực lực của người này, rõ ràng là đã vượt xa vương cấp. Bị một kẻ mạnh như vậy để ý khiến cả cậu cũng cảm thấy áp lực nặng nề.
Với thực lực hiện tại của cậu ấy, có thể ở thế cân bằng với người đàn ông này đã là một điều khó khăn. Nếu muốn chiến thắng thì đúng là đã khó càng thêm khó. Nếu như người này thật sự có ý đồ gì với Thi Tú Vân, cậu mà muốn ngăn lại thì cũng chỉ nắm chắc được %.
“Chuyện này tạm thời bỏ qua, mọi người tiếp tục làm việc của mình, nghe giọng điệu của người này thì có vẻ nhưng không phải nhằm vào nhà họ Diệp mà một người rất thân với mẹ nên có lẽ sẽ không gây ra điều gì bất lợi cho mẹ!”
“Nhưng thật sự không hiểu, rốt cuộc tại sao người này lại ẩn nấp ở nhà họ Diệp, lẽ nào đang chờ đợi điều gì sao?”