Cao Thủ Tu Chân

chương 1672

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Cậu?”

ông ta dời mắt nhìn Diệp Thiên, trong ánh mắt ngang theo mấy phần nghi ngờ.

Diệp Thiên gật đầu trả lời: “Hiệu trưởng Lư, dựa vào thân phận của ông, đánh một trận với bọn họ cũng coi như xem trọng bọn họ rồi, loại người này giao cho tôi xử lý đi!”

Mọi người xung quanh tiếp tục khiếp sợ, nghe giọng điệu của Diệp Thiên, dường như hoàn toàn không coi Quỷ Vương Tương Tây ra gì.

Âu Hạo Thần nhìn Diệp Thiên, lắc đầu ngao ngán.

“Thằng nhóc này, thật sự cảm thấy thân phận của mình có tác dụng à? Đối phương dám ra tay ở nơi công cộng như trường học, dám vây nhốt hơn nghìn học sinh giáo viên trong trường, lại sẽ để mắt

đến cậu ta sao?”

“E rằng người quyền cao chức lớn trong tỉnh đến, người giàu số một Hoa Hạ đến cũng bị dọa run lẩy bẩy, đừng bảo là cậu ta muốn lấy thân phận Diệp tiên sinh ra để kiềm chế đối phương đấy? Đúng là nực cười?”

Giây phút này, kính sợ của Âu Hạo Thần đối với Diệp Thiên đã giảm xuống rất nhiều, trái lại còn cảm thấy Diệp Thiên rất buồn cười.

“Cậu tên là gì?”

Lư Chính Vũ cũng không từ chối ngay mà hỏi ngược lại.

Vừa rồi ông ta đã chú ý đến Diệp Thiên, cảm thấy Diệp Thiên không phải người bình thường, nhưng lại không cách nào nhìn thấu, bây giờ Diệp Thiên chủ động lên tiếng xin đánh khiến ông ta

càng thêm chắc chắn phỏng đoán trong lòng.

“Diệp Thiên!

Diệp Thiên trả lời ngắn gọn mà đanh thép, ánh mắt vẫn sâu thẳm bình tĩnh như cũ.

“Diệp Thiên…”. Lư Chính Vũ nheo mắt lại, dường như đang nghĩ đến điều gì, ngay sau đó, hai mắt đột nhiên sáng lên.

“Diệp?

“Ha ha! Tốt, tốt quá rồi!”

Mọi người thấy Lư Chính Vũ đột nhiên cười lớn thì đều ngơ ngác.

Câu nói kế tiếp của Lư Chính Vũ càng khiến bọn họ ngây ngẩn cả người.

“Không ngờ đứng sau Tam Trung Lư Thành tôi lại có nhân vật tuyệt thế nhường này, thực sự là phúc của Tam Trung!”

“Vậy trận chiến này nhờ cả vào cậu!”

Lư Chính Vũ nói xong, dường như toàn thân đều thả lỏng, khí thế trên người cũng thu lại, phút chốc đã trở lại thành một cụ già bình thường.

“Cái gì?”

Lời nói của Lư Chính Vũ khiến cho tất cả thầy trò đều trừng to hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ không thôi.

Thế mà Lư Chính Vũ lại để Diệp Thiên đánh thay ông ta, giống như hoàn toàn tin tưởng Diệp Thiên, chuyện này là thế nào?

“Có phải hiệu trướng Lư điên rồi hay không?”

Mấy người Âu Hạo Thần liếc nhau, đều thấy không thể tưởng tượng nổi trong mắt đối phương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio