Chương
Một người ăn mặc như Diệp Thiên lại xuất hiện trong nhà hàng tây cao cấp như này thật đúng là cảnh tượng hiếm thấy.
Một người đứng trên đỉnh cao như cô ta, nếu không phải nể mặt Nguỵ Tử Phó thì cô ta đã quay người bỏ đi từ lâu rồi. Một người ở ở tầng lớp dưới như Diệp Thiên chẳng có tư cách ngồi cùng một bàn với cô ta.
Đương nhiên Diệp Thiên cảm nhận được sự khinh thường của cô gái kiêu ngạo, nhưng cậu vốn đang trong trạng thái của một người cực kỳ bình thường để trải nghiệm tất cả mùi vị cuộc sống nên chẳng để ý đến chút chuyện nhỏ nhặt này.
Nguỵ Tử Phó định giới thiệu tiếp thì cửa phòng đột nhiên bị nở tung.
Một chàng trai đầu vuốt keo, người mặc đồ vest, chân đi giày da sải bước vào trong phòng, đằng sau người này còn một đống vệ sĩ áo đen đi theo, trông khá hoành tráng.
Chàng trai bước vào trong phòng, thèm thuồng nhìn Uông Lạc Đan và Nhậm Uyển Doanh trước, sau đó mới đưa mắt qua chỗ Nguỵ Tử Phó.
“Tôi còn tưởng ai cơ, ra là cậu Phó mà!”
Chàng trai khẽ nhếch mép cười, nụ cười lạnh lùng giống như một con rắn độc chuẩn bị cắn người, chuyển chủ đề câu chuyện.
“Nguỵ Tử Phó, cậu mời vợ chưa cưới của tôi ăn cơm, có phải nên đánh tiếng với tôi trước không?”
“Ngụy Tử Phó, cậu mời vợ chưa cưới của tôi ăn cơm, có phải nên có lời gì với tôi hay không?”
Một tay thanh niên đút túi, đứng ở phía trước, khí thế bức người, dường như chỉ trong nháy mắt, anh ta đã trở thành chủ của gian phòng bao này.
Hai mắt anh ta nheo lại, mang theo độ cong nguy hiểm nhìn chằm chằm Ngụy Tử Phó.
“Nhiếp Hâm, là anh?”
Ngụy Tử Phó nhìn người đến, lúc này sắc mặt cứng lại, giọng điệu nặng nề, rõ ràng cực kỳ kiêng kị người này.
“Hừ!”
Nhiếp Hâm bệ vệ kéo một cái ghế đến ngồi xuống, trên mặt mang theo nụ cười lạnh lùng.
“Ngụy Tử Phó, Cảng Đảo lớn như vậy, có ai không biết nhà họ Nhiếp tôi sắp trở thành thông gia với nhà họ Uông? Có ai không biết Lạc Đan là vợ chưa cưới của Nhiếp Hâm tôi? Thế mà cậu còn dám ngang nhiên hẹn cô ấy ăn cơm?”
“Có phải lần trước dạy dỗ cậu một trận ở trường đua ngựa vẫn chưa đủ hay không?”
“Anh nói cái gì?”, Ngụy Tử Phó siết chặt nắm đấm, bởi vì tức giận nên giọng nói hơi run rẩy, nhưng cậu ta cũng chỉ ngồi yên trên ghế, không dám có chút hành động khác thường nào.
Nhiếp Hâm, con trai trưởng – cũng là người thừa kế tương lai của nhà họ Nhiếp – một trong mười nhà hào môn của Cảng Đảo.
Có thể nói công ty giải trí Thiên Hà do một tay nhà họ Nhiếp thành lập ra làm mưa làm gió trong giới giải trí Cảng Đảo, bên dưới đào tạo ra rất nhiều Thiên Vương Thiên Hậu cấp bậc quốc tế, sức ảnh hưởng vô cùng sâu rộng.
Hơn nữa nhà họ Nhiếp còn âm thầm dựa vào thế lực ngầm để làm giàu, trong tối ngoài sáng đều có mạng lưới quan hệ rộng rãi, hống hách lộng hành trên khắp Cảng Đảo.
Rất nhiều người đều từng đánh giá, nhà họ Nhiếp là gia tộc đứng đầu mười gia tộc hào môn Cảng Đảo, cho dù là nhà họ Ngụy hay nhà họ Uông đều yếu hơn một bậc.