Chương
“Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, sấm sét dày đặc xuất hiện trong các đám mây trên trời, đánh xuyên qua cả bầu trời rồi đánh về phía Diệp Thiên.
Ánh mắt Diệp Thiên hiện lên vẻ lạnh lùng. Cậu vung một tay, nắm đấm mang theo lửa được tung ra cứng rắn, chống lại sấm sét đó.
“Bùm bùm!
Sấm sét cực lớn bị nắm đấm của cậu đánh vỡ tan tành, biến thành vô số tia chớp cực kỳ nhỏ, còn bản thân cậu cũng lùi về sau ba bước, mặt đất bị lõm xuống, có cảm giác hơi tê trên cánh tay
Cậu đã biết Liệt Khẩu Nữ nhà Noma không chế sấm sét, có thể điều động sức mạnh sấm sét theo ý muốn từ lâu.
“Hừ, ranh con kia, để xem cậu có thể chống đỡ được đến lúc nào”.
Thấy Diệp Thiên đỡ được sấm sét của mình, Liệt Khẩu Nữ khẽ gật đầu, nở nụ cười, ai không biết còn nghĩ đó là một cô gái nho nhã, dịu dàng. Nhưng đòn tấn công triệu hồi sấm sét đánh Diệp Thiên vừa rồi lại không hề nương tay chút nào.
Nếu không phải Diệp Thiên có sức mạnh tuyệt đối, đổi thành vương cấp khác thì có lẽ đã bị một cú của sấm sét đánh thành trăm mảnh rồi. Dù là cao thủ vương cấp bình thường e là cũng sẽ biến sắc khi gặp phải đòn tấn công này.
Vừa dứt lời, một tiếng gào thét đầy oán giận vang lên.
“Diệp Lăng Thiên, tôi phải giết cậu!”
Võ Đằng Nguyên và Gaya dung hợp lại lần nữa, hắn bay lên không trung, lưỡi dao trắng bị nứt trong tay biến thành vô số kiếm hoa, kiếm quang rít gào.
Diệp Thiên không né cũng không tránh. Hai nắm đấm liên tiếp đấm ra như súng liên thanh, từng đợt rồi từng đợt, mỗi một nắm đấm đều đánh vỡ kiếm quang, kiếm khí màu đỏ đậm và nắm đấm màu đỏ va chạm vào nhau không ngừng nghỉ, cả bầu trời đều đang chấn động dữ dội dưới sức mạnh cuồng bạo.
“Này!”
Giọng Tửu Thôn Đồng Tử vang lên bên cạnh Diệp Thiên, hắn ném bình rượu trong tay lên, nguyên khí trời đất tụ lại hình thành nên một con dao dài màu đỏ cực lớn, trượt từ trên bên trái đến dưới bên phải, dao quang hàng trăm trượng
xuyên qua không gian, không trí không ngừng vang lên tiếng rít gào.
Nắm đấm của Diệp Thiên đánh vỡ kiếm quang trước mặt, sau đó lật người, sức của chân và chân khí trong người bùng nổ, một chân quét trên dao quang cực lớn đó.
“Rẳc!”
Dao quang vỡ nát, Diệp Thiên cũng vì thế mà lùi về sau nửa bước, cậu đang muốn lao lên trên.
“Đùng!
Một tiếng sấm sét nổ tung trên bầu trời, sấm chớp cực lớn màu tím xanh đó rơi xuống đầu cậu.
‘Hừ!
Diệp Thiên giẫm vào hư không, sóng khí nổ tung theo, mượn sức lao vào không khí, hai nắm đấm giao nhau đánh lần lượt vào hai bên trái phải.
“Ầm!
Tốc độ sấm sét cực nhanh, chỉ trong tích tắc đã đánh được lên đầu nắm đấm của Diệp Thiên.