Chương
Cảm nhận được uy thế đáng sợ tột độ, tứ đại quỷ thần căng thẳng trong lòng, nhưng lúc này bọn họ đã không còn đường lui.
“Diệp Lăng Thiên, là cậu ép chúng tôi!”
Vẻ mặt Liệt Khẩu Nữ oán hận, quát lớn một tiếng vang vọng khắp trời.
“Ầm!
Toàn bộ đàn tế thần Gaya, lập tức bị kình lực mạnh mẽ tác động rung chuyển, cỏ cây tre đá đều lay động, hàng loạt lôi hồ loạn xạ trên không.
Thần Thiên Chiếu, Võ Đằng Nguyên, Tửu Thôn Đồng Tử dường như cảm nhận được gì đó, đồng thời lùi ra sau, lùi thẳng ra ngoài phạm vi mấy trăm trượng.
Trên bầu trời, chỉ có một mình Liệt Khẩu Nữ lao thẳng vào Diệp Thiên. Hai tay cậu siết chặt, sau đó duỗi ra.
“Soạt!”
Hai luồng quyền phong khổng lồ quét sạch, sau đó tạo thành gió xoáy sấm chớp khổng lồ, so với lúc trước còn mạnh hơn mấy phần.
“Soạt!”
Lực hút kinh khủng từ trong gió xoáy tuôn ra, vô số vật thể trên mặt đất đều bị cuốn vào trong, dù là tảng đá nặng hơn mười cân cũng không thể tránh khỏi.
Tửu Thôn Đồng Tử nhìn hai lốc xoáy mạnh bạo đó, thấp giọng lầm bầm:
“Cách cả trăm năm, Liệt Khẩu Nữ này cuối cùng cũng dùng đến Lôi Thần Quyền nữa rồi!”
Võ Đằng Nguyên khẽ gật đầu, thần Gaya chỉ truyền đến mỗi giọng nói.
“Không sai, đây chính là lốc xoáy được hình thành bởi Lôi Thần Chưởng đã được kích hoạt hoàn toàn, có thể hút lấy đối thủ vào trong, kéo vào trọng tâm đòn tấn công!”
Lục hút lốc xoáy tăng mạnh, đàn tế dưới chân Diệp Thiên, mây mù trên đầu đều run rẩy, có xu thể sụp đổ.
‘Hừ!
Trước khi cơ thể Diệp Thiên được bao quanh bởi những cơn lốc sấm sét, cả người cậu không hề nhúc nhích, đứng như mọc rễ một chỗ vậy.
Liệt Khẩu Nữ hơi nheo mắt lại, nhưng đã tạo thế tay xong, không thể ngăn cản.
“Lôi thần quyền!”
Cô ta khẽ hô một tiếng, đột nhiên tung ra hai nắm đấm.
“Đùng!
Hai cú đấm mang theo sức mạnh sấm sét kinh người xoáy về phía Diệp Thiên, trên bầu trời để lại hai cái bóng rất lớn.
“Roạt!”
Diệp Thiên vẫn đứng im một chỗ, một tay siết chặt, ngay khi cơn lốc chuẩn bị ập tới, đột nhiên cậu tiến về phía trước một bước.
“Vù!
Một nắm đấm lửa bất ngờ xuất hiện, càng ngày càng nhanh chóng lớn lên ở phía trên đàn tế thần, lớn khoảng trăm thước.
Nắm đấm tung ra, vừa hay đi thẳng vào chính giữa hai quyền kinh lốc xoáy.
“Đùng đoàng!”