Chương
Toàn bộ ngọn núi Thiên Lâm bỗng chấn động, hai nguồn sức mạnh va phải nhau, cây cỏ, đất đá bốn xung quanh ngọn núi lập tức nát vụn, một toà nhà cao tầng bỗng chốc bị san phẳng.
Rất nhiều người học võ Đảo Quốc phải lùi về sau, mắt như không thế nhìn thấy được gì. Bọn họ chỉ có thể cảm nhận được hai luồng sức mạnh đáng sợ đang chèn ép lẫn nhau.
‘Uỳnh!
Trên bầu trời, sau khi nắm đấm lửa quét qua, hai cơn lốc đáng sợ đột nhiên biến mất, đất đá bị nghiền vụn bỗng bay khắp trời. Ngay cả bản thân Liệt Khấu Nữ cũng phải lùi lại mười mấy bước.
Cô ta cảm thấy rất bàng hoàng, khoé miệng đã xuất hiện vệt máu đỏ.
Một đấm, bại trận!
Khoé miệng Liệt Khẩu Nữ xuất hiện vệt máu, hơi thở chợt gấp gáp hơn, vẻ mặt bàng hoàng, ngơ ngác.
Lôi Thần quyền của cô ta đã có lịch sử cả trăm năm, trong cái thời đại kẻ mạnh tập hợp, một khi tung ra Lôi Thần quyền, rất nhiều vương cấp đế cấp đều phải run lên khiếp sợ, được mệnh danh là tuyệt kỹ mạnh nhất của người Đảo Quốc.
Một khi tung cú đấm ra, sức mạnh sấm sét kinh người xuất hiện, có thế nghiền nát đối thủ trong vòng bán kính trăm thước.
Lôi Thần quyền mà cô ta tung ra hôm nay chính là đỉnh cao lịch sử Quỷ Thần của cô ta, uy lực kinh người. Vốn cô ta cho rằng, ngay cả không làm Diệp Thiên trọng thương được thì ít nhất cũng khiến cậu bị thương nhẹ nhưng Diệp Thiên lại dùng thái độ ngang ngược, tung ra cú đấm lửa phá giải cơn lốc Lôi Thần quyền của cô ta khi còn chưa kịp động đến người cậu.
“Rốt cuộc Diệp Lăng Thiên mạnh đến mức nào?”
Rất nhiều người học võ Đảo Quốc đều há mồm trợn mắt, trong lòng không ngừng nghĩ.
Trong nháy mắt, Diệp Thiên có thể liên tiếp đánh bại ba vị Quỷ Thần trong truyền thuyết, chiến tích như này đúng thật đáng kính nể.
Trong lịch sử của nước Đảo Quốc cũng chưa từng có ai làm được điều này.
Võ Đằng Nguyên đanh mặt lại, còn linh thế của Tửu Thôn Đồng Tử bay bay trên không cũng không dám tin.
Đồng tử của Thần Thiên Chiếu co rút, vẻ mặt căng thẳng.
Sức mạnh nắm đấm Lôi Thần quyền mà Liệt Khẩu Nữ tung ra có thể tạo thành lốc xoáy quyền kinh, lực công phá vô cùng đáng sợ, vậy nhưng đòn đáng sợ này lại bị Diệp Thiên hoá giải chỉ trong một chiêu.
Sức mạnh này đúng là không thể dùng từ ngữ hình dung được.
“Lôi Thần quyền được một vị tướng lĩnh của nước Yên thời Xuân Thu Chiến Quốc sáng tạo ra. Người đời sau thu thập được nó trong sổ tay của Thần Hoàng Từ Phúc nước Đảo Quốc. Hơn ngàn năm trước, Từ Phúc đã vượt biển tiến sang phía Đông, không ngờ rằng còn mang tuyệt kỹ này truyền bá qua Đảo Quốc”.
Diệp Thiên vẫn giữ tư thế xuất chiêu, lắc lắc đầu.
“Tiếc là Lôi Thần quyền của bà vẫn chưa tu luyện đến nơi đến chốn!”
“Lấy tuyệt chiêu khác ra đi!”
Diệp Thiên đặt một tay sau lưng, bàn tay tung chiêu lại hơi hướng xuống, động tác này khiến Liệt Khẩu Nữ vô cùng tức giận.
Lôi Thần quyền là tuyệt kỹ thành danh của cô ta, mặc dù không phải do cô ta tạo ra nhưng sau khi học được nó, Liệt Khẩu Nữ đã chiến đấu với tất cả cao thủ trong thiên hạ, có thể tự nhận nắm vững được những ý nghĩa tinh tuý nhất của Lôi Thần quyền, ấy thế mà hiện giờ lại bị Diệp Thiên coi khinh.
Thấy vậy, Thần Thiên Chiếu hơi chau mày, chuẩn bị ra tay, Liệt Khẩu Nữ lập tức tiến lên một bước, chắn trước mặt hắn, nhìn thẳng Diệp Thiên.
“Diệp Lăng Thiên, cậu quá ngông cuồng rồi!”
Liệt Khẩu Nữ lau vệt máu ở khoé miệng, một chiếc sừng mọc ra trên mặt, nét mặt dữ tợn, cơ bắp trên tay nổi lên cuồn cuộn, hai ống tay áo lập tức bung rách tan tành, để lộ ra hai cánh tay đen đầy vảy.
Sau đó, cô ta giơ tay lên trời, bàn tay siết lại.
“Rắc!”
Một mảng sấm sét lớn xẹt ngang trời, tụ lại trên cánh tay cô ta, sức mạnh sấm sét giáng xuống, đánh nát một nửa đàn tế thần, cơ thể của Liệt Khẩu Nữ cũng được bao phủ bởi tia sấm sét.
“Uỳnh, xẹt!”
Âm thanh tia sét vang lên, sau đó mảng sấm sét cũng dần dần tan đi, chỉ có một vài tia sét nhỏ ở bốn xung quanh đang nhảy nhót.
Cơ thể của Liệt Khẩu Nữ hiện ra, trong lòng bàn tay có thêm một đồ vật, chính là chiếc búa tạ với những sợi xích thép quấn quanh một đầu.