Chương
Chiếc búa lớn mang theo sức mạnh sấm sét, một luồng sáng màu lam tím hướng về phía đàn tế mà Diệp Thiên đang đứng.
“Đoàng!”
Trong nháy mắt, một làn mây loằng ngoằng bay lên từ đàn tế, lượng sấm sét tản ra bốn xung quanh, khiến công trình tứ phía bị chém nát.
Bóng người Diệp Thiên biến mất trong làn mây loằng ngoằng có chứa sấm sét kia.
Đám mây hình nấm ẩn chứa sấm sét xông thẳng đến tận chân trời, cơ thể Diệp Thiên bị nhấn chìm rồi biến mất hoàn toàn, không những thế, ngay cả đàn tế thần Gaya khổng lồ cũng dần mất dạng.
‘Hừ!
Liệt Khẩu Nữ đứng ở chân trời cách đó trăm trượng, hô hấp dồn dập, lồng ngực trập trùng, nhưng trên mặt cô ta lại là nụ cười tràn đầy vui sướng.
Chiêu Băng Lôi Oanh Thiên này tập hợp sức mạnh chân nguyên mạnh mẽ của bản thân cô ta cùng với sức mạnh sấm sét cực kỳ thuần khiết trong trời đất, có thể nói lực phá hoại kinh người, không thua gì tên lửa đạn đạo nổ tung.
“Ầm ầm!”
Tiếng nổ rung động bầu trời, toàn bộ đền thờ Gaya trập trùng không thôi, mặt đất bên dưới dần dần nhô lên, sau đó nổ tung tán loạn, gạch đất tung tóe khắp nơi.
Hộ Thân Canh Khí của đám người thần Thiên Chiếu đột nhiên tăng mạnh, ngăn cản luồng sức mạnh sấm sét cuồng bạo này ở bên ngoài, nhưng trong mắt bọn họ vẫn ẩn chứa rung động không thôi.
Lúc này bọn họ mới nhận ra rằng mình vẫn đánh giá thấp sức chiến đấu thật sự của Liệt Khẩu Nữ, trong bốn đại quỷ thần bọn họ, ngoài thần Thiên Chiếu không ai bì nổi ra thì Liệt Khẩu Nữ chính là kẻ có thực lực mạnh nhất.
“Sức mạnh của búa Lôi Thần vẫn mê người như vậy!”
Bờ môi thần Thiên Chiếu khẽ nhếch, gật đầu thầm thì.
Năm đó Liệt Khẩu Nữ may mắn có được búa Lôi Thần, cộng thêm sức mạnh không tầm thường của bản thân cô ta, nhờ đó mà nhanh chóng tung hoành trên khắp Đảo Quốc, đứng trong hàng đỉnh cao, áp đảo vô số cao thủ cùng thế hệ, xếp thứ năm trên toàn bộ Đảo Quốc, có thế thấy được mạnh đến nhường nào.
“Búa Lôi Thần giơ lên, tầng thứ nhất tạo uy thế, tầng thứ hai tạo sấm sét, búa lớn mang theo sức mạnh của sấm sét từ trên trời giáng xuống, cho dù là sức lực hay tốc độ thì đều vô cùng đáng sợ. Uy lực như vậy, đừng nói là va chạm trực tiếp với búa lớn, cho dù cách xa mấy chục trượng cũng bị nổ thành phấn vụn ngay lập tức, Diệp Lăng Thiên kiêu ngạo quá mức, lại dám lấy cơ thể chống đỡ?”
Linh thể của thần Gaya thoát khỏi cơ thể Võ Đằng Nguyên, cô ta nhìn bão táp gió lốc cực lớn ở trước mặt rồi khẽ lắc đầu, trong giọng nói mang theo sung sướng.
Vừa rồi khi búa Lôi Thần nện xuống, Diệp Thiên không né tránh mà lựa chọn đón đỡ, như vậy chẳng khác gì hoàn toàn gánh chịu sức mạnh từ trên trời giáng xuống của Búa Lôi Thần, cô ta khó mà tưởng tượng ra được, trên đời này có người nào có thể đón đỡ được mười phần uy lực của búa Lôi Thần.
Nhìn thấy sức mạnh khủng bố của búa Lôi Thần, mọi người không khỏi sợ hãi thán phục.
Nếu Diệp Thiên dùng tốc độ cực nhanh tránh né được đợt công kích này, quả thật Liệt Khẩu Nữ kia không làm gì được Diệp Thiên, nhưng bây giờ Diệp Thiên lại không lùi không tránh đón đỡ
búa Lôi Thần, dưới cái nhìn của bọn họ, chuyện này tuyệt đối không đáng học hỏi.
Xung quanh bị bão táp tàn phá bừa bãi, sức mạnh sấm sét kéo dài không dứt, một đám mây hình nấm bốc lên không trung, nhìn trông vô cùng đáng sợ.
Sóng khí bao phủ toàn bộ thềm đá, mấy cột đá riêng lẻ chống đỡ đàn tế thần cũng bị khói bụi che lấp, khiến cho người ta không thế nhìn thấy rõ ràng.
Qua một lúc lâu, sức mạnh sấm sét mới dần dần tan đi, khói bụi cũng dần dần tản ra.