Chương
Hoa Lộng Ảnh cười tinh nghịch, dùng ngón tay chọt chọt má của Diệp Thiên.
Tuy nghe Diệp Thiên nhắc tới cuộc chiến sắp diễn ra nhưng trong lòng Hoa Lộng Ảnh không hề lo lắng chút nào, cho dù trời có sập, cô cũng một lòng tin tưởng Diệp Thiên có thể một tay chống đỡ.
Biệt thự nhà họ Hoa, Diệp Thiên nói rõ mục đích mình tới đây với đám người Hoa Vô Đạo rồi đi ra ngoài sân.
Cặp mắt anh loé lên tia chớp, chỉ trong nháy mắt, bốn xung quanh bỗng xuất hiện ánh sáng vụt lên, lấy Diệp Thiên làm trung tâm, trong vòng bán kính ba trăm mét đột nhiên được bao bọc bởi một luồng tinh thần lực cực mạnh, từng cột sáng tinh thần lực biến thành những đường mảnh, chìm xuống dưới sân nhà họ Hoa.
Nếu như có những người chuyên về thuật pháp và trận pháp ở đây chắc chắn sẽ kinh ngạc đến bất ngờ.
Diệp Thiên chỉ động chút tâm niệm đã có thể tạo thành trận pháp giữa không trung, bao bọc toàn bộ một vùng rộng ba trăm thước, chỉ mỗi như vậy cũng đủ khiến những người nghiên cứu trận pháp cả trăm năm cảm thấy hổ thẹn.
Trận pháp mà Diệp Thiên tạo ra là do cậu học được từ một cuốn sách cố có tên “Tam Tài Ti Trận”, dùng tinh thần lực để kết thành lĩnh vực, công thủ toàn diện, động tâm niệm mà thành.
Nghe đồn rằng trận pháp này là do một vị tiên gia sáng tạo. ông ta từng dùng trận pháp này để chống chọi với ba trăm con quỷ dữ trong mười ngày mười đêm, qua đó có thể thấy được sức mạnh phòng bị của trận pháp.
Diệp Thiên tạo trận pháp này cho nhà họ Hoa đủ để chống đỡ sự công kích tổng lực của các vương cấp mà không chút tổn hại.
“Bác Hoa, cháu đã khắc một dấu tinh thần lực lên người bác, từ hôm nay, bác có thế tự do khống chế trận pháp này, những vương cấp bốn sao trở xuống đều không thể phá vỡ được nó”.
Nghe vậy, Hoa Vô Đạo đứng bên cạnh cảm thấy rất kinh ngạc, vội vã cảm ơn Diệp Thiên.
Diệp Thiên xua xua tay, đang chuẩn bị rời khỏi nhà họ Hoa để về nhà họ Diệp, bỗng ánh mắt thay đổi độ.
Cậu ngồi xổm xuống, tay áp lên mặt đất, vẻ mặt trở nên cổ quái.
“Sao có thế?
Cậu cảm nhận được từng đợt từng đợt thiên địa linh khí đang cuộn trào từ dưới lòng đất.
Không những vậy, luồng linh khí này thoát khỏi mặt đất, nhanh chóng tản ra các hướng, càng ngày càng dày đặc.
Điều này khiến Diệp Thiên rất kinh ngạc, linh khí thiên địa là nguồn gốc của sức mạnh người học võ, còn linh khí của trái đất trước giờ vẫn luôn rất mong manh, thậm chí đã đến mức cạn kiệt luôn rồi, vậy nên người học võ là dạng trăm ngàn có một, chiếm rất ít.
Nhưng hiện giờ, thiên địa linh khí dường như đang hồi phục với một tốc độ cực nhanh, cứ theo tốc độ này, chưa đầy một năm, thiên địa linh khí sẽ đạt đến mức dồi dào mà xưa nay chưa từng có. Đến khi ấy, bất luận là người học võ, các nhà trận pháp, người tu luyện tinh thần lực, những kẻ có năng lực dị thường,…đều có thể tu luyện nhanh hơn gấp nhiều lần, hơn nữa số lượng cũng ngày một tăng.
Diệp Thiên không hiểu, vì sao linh khí trên trái đất lại khôi phục vào lúc này?!
“Anh Thiên, chuyện gì vậy?”
Hoa Lộng Ảnh thấy Diệp Thiên chau mày, vội vã hỏi.
Diệp Thiên đang định trả lời thì ngay lập tức một tiếng gầm lớn từ trên không vọng xuống.