Chương
“Grào!
Tiếng gầm lớn vang khắp bốn phía, chấn động đến mức cả khu vực sân nhà họ Hoa rung chuyển, trong nháy mắt khiến Diệp Thiên dựng cả tóc gáy, một cảm giác nguy hiểm vô cùng lan khắp người. Phệ Thiên Chi Thể của cậu bỗng tự động kích hoạt, đây là điềm báo sẽ gặp phải nguy hiểm.
“Sức mạnh thật đáng sợ!”
Diệp Thiên ngước đầu nhìn lên trời, trong những tầng mây, cậu cảm nhận được một luồng khí tức cuồn cuộn trước nay chưa từng có, chỉ có sức mạnh của lão già thần bí năm đó cậu gặp được ở nhà họ Diệp mới sánh được với sự tồn tại bí ẩn dưới những tầng mây kia.
“Mọi người không được đi đâu hết, ở đây đợi tôi!”
Diệp Thiên nhắc nhở đám người Hoa Lộng Ảnh, sau đó biến thành một tia sáng bay lên trên trời.
“Xoạt!”
Âm thanh cơ thể Diệp Thiên lao vút đi, lao thẳng vào tầng mây.
Trong làn mây dày đặc, một người đàn ông có gương mặt anh tuấn, mặc áo trắng đứng đối diện với cậu.
“Diệp Lăng Thiên!”
Người đàn ông đưa mắt nhìn một lượt, đôi mắt hàm chứa sự đau thương của luân hồi, không nhìn thấy được niềm vui.
Người đàn ông khẽ gật đầu với Diệp Thiên, giữa hai hàng lông mày xuất hiện một chút sự tán thưởng.
“Ông là?”
Diệp Thiên chăm chú nhìn người đàn ông, cậu có thể cảm nhận được luồng khí tức toát ra từ người đàn ông có phần rất giống với Long Định Thiên, rõ ràng có cùng một nguồn sức mạnh.
“Chắc cậu chưa từng nghe nhắc tới tôi!”
Người đàn ông mặc áo trắng đứng chắp tay sau lưng, bình thản nói: “Tôi tên Lăng Thanh Long, năm về trước từng góp mặt trong bảng hoàng cấp, mọi người gọi tôi là “Thanh Long lão nhân”!”
“Đúng rồi, tôi cũng là sư phụ của Long Định Thiên!”
Ông ta là thầy của Long Định Thiên!? Một kẻ mạnh không có đối thủ, thống trị Hoa Hạ năm về trước, Lăng Thanh Long!
“Thầy của Long Định Thiên, Lão Thanh Long!?”
Ánh mắt Diệp Thiên thất thần. Nhìn bề ngoài, Lăng Thanh Long chỉ khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng ông ta lại nói mình là thầy của Long Định Thiên. Hiện giờ Long Định Thiên đã hơn một trăm tuổi rồi, nói vậy, lẽ nào Lăng Thanh Long đã cỡ hai trăm tuổi?
Diệp Thiên chăm chú nhìn Lăng Thanh Long hồi lâu mới định thần lại.
“Ông tới tìm tôi có chuyện gì sao?”
Mặc dù sức mạnh của đối phương rất đáng sợ, hơn hẳn Diệp Thiên nhưng cậu vẫn tỏ ra bình đẳng, nói bằng giọng thản nhiên.
“Đúng!”, Lăng Thanh Long khẽ gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn.
“Định Thiên đã nói cho cậu biết, một tháng sau sẽ nổ ra trận chiến vương cấp thứ hai!”
“Và cậu cũng chỉ nắm được cuộc chiến vương cấp một trăm năm trước là trận quyết chiến giữa hai trận doanh phương đông và phương tây, nhưng chắc chắn cậu không biết nguyên nhân thực sự đằng sau đó!”
“Nguyên nhân thực sự, hai mắt Diệp Thiên hơi nheo lại.
“Không sai!
Giọng nói của Lăng Thanh Long trầm xuống, hai mắt nhìn chăm chú vào khoảng không.