Chương
Bàn tay chân nguyên to khoảng trăm trượng giáng xuống, khí đen ngập trời. Trên đó ẩn hiện ngọn lửa màu đen, thiêu đốt mọi thứ.
Diệp Thiên nhìn chằm chằm phía trước, trong mắt bỗng dâng trào ý chí chiến đấu.
“Mười sáu người hợp làm một sao? Vậy thì khác gì với mười sáu người cùng ra tay?”.
Hai mẳt cậu hơi nheo lại, sau đó ánh sáng xanh lam trên người bùng lên.
Phệ Thiên Chi Thể, khởi động!
Vào khoảnh khắc Phệ Thiên Chi Thể khởi động, tay phải cậu bỗng kéo về, cơ thể căng như dây cung, tích lũy sức mạnh.
Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt!
“Ầm ầm!”. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cả đất trời đều run rẩy nằm rạp xuống vào thời khắc này. Một quyền ấn khổng lồ hiện lên giữa không trung, lao về phía bàn tay khí đen.
Hai bên va chạm, sức mạnh khổng fô cuồn cuộn lan ra tứ phía. Một hoàng cấp tu vi hơi yếu cũng lảo đảo thân mình, vẻ mặt khiếp sợ.
Loại giằng co này chỉ kéo dài trong mấy chục giây, sau đóỏ dưới sự, chứng kiến của tất cả mọi người, quyền ấn khổng lồ màu vàng lao thẳng về phía trước, đánh tan bàn tay màu đen giữ không trung.
Thế đi của quyền ấn vẫn chưa dừng, dưới cái nhìn kinh hãi của tất cả
mọi người, nó tiếp tục đánh mạnh vào người Gabriel!
Phệ Thiên Chi Thế của Diệp Thiên đã đạt tới trình độ viên mãn nhất, một khi tìm được một thời cơ thích hợp, cậu có thể thăng hoa dung luyện Phệ Thiên Chi Thể ngưng tụ thành Phệ Thiên Thánh Thể.
Lúc này, Phê Thiên Chi Thế của cậu đã khởi toàn bộ, có sức mạnh tương đương xác thịt xé tàu chiến, tay không phá xe tăng, thậm chí còn mạnh hơn.
Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt sử dụng kết hợp với Phệ Thiên Chi Thể, sức mạnh của hai thứ cộng dồn với nhau như hủy diệt đất trời, tựa sức mạnh của tên lửa hành trình ngưng tụ thành điểm, thoáng chốc bùng phát.
Bàn tay khí đen của Gabriel bị quyền ấn ánh sáng vàng xuyên thủng, nhưng sức mạnh quyền ấn ánh sáng vàng không hề yếu đi, khoảnh khắc nó xuyên qua đã đánh vào ngực ông ta.
“Thịch!”.
Cơ thế Gabriel chợt bay lùi ra sau như gió. Khoảnh khắc ông ta bị quyền kình của Diệp Thiên đánh trúng, một vầng sáng dâng lên trước người, ngưng tụ thành một tấm khiên ánh sáng bao bọc toàn thân, vừa khéo chặn một quyền của Diệp Thiên.
“Hả? Là sức mạnh tinh thần?”.
Diệp Thiên dò ra được sóng sức mạnh tinh thần, khóe miệng cong lên lạnh lùng.
“Lưỡi kiếm phá nguyên!”.
“Coong!”.
Một tiếng kêu vang lên, vang vọng chân trời. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một chùm sáng màu xanh lam nhạt phóng ra từ mi mày Diệp Thiên.
Trong chùm sáng đó, dường như có một con dao nhỏ màu vàng xoay tròn, nhưng mọi người lại không nhìn thấy rõ, chỉ cảm thấy hư ảo mù mịt, không rõ tung tích.
Lưỡi kiếm phá nguyên được gọi ra, lúc Gabriel lùi lại, nó bỗng nhiên phóng nhanh tới.