Chương
Trước khi đối mặt với người khác, Diệp Thiên vẫn sẽ luôn cho bọn họ một chút thời gian, giống như mèo vờn chuột, để cho bọn họ cơ hội, nhưng Kiệt trưởng lão lại hoàn toàn làm Diệp Thiên mất hết kiên nhẫn, nên cậu mới ra tay không chút nương tình, lập tức dùng Thần Niệm Chi Nhẫn chặt đầu ông ta.
Bởi vì Diệp Thiên biết rất rõ, mọi chuyện Thi Tú Vân phải gánh chịu đa số đều do Kiệt trưởng lão này gây ra, thậm chí cả việc đưa Thi Tú Vân về nhà họ Thi, sau đó sai người đến bắt cậu và Diệp Tinh, tất cả đều do ông ta.
Nói cho cùng, Kiệt trưởng lão mới là hung thủ gây nên mọi chuyện, nếu không giết ông ta thì Diệp Thiên thật phí đạo làm con.
Trong số tất cả những người đang có mặt, người điềm tĩnh nhất khi chứng kiến cảnh tượng của Kiệt trưởng lão chính là Bạch Viêm Minh.
Ông ta dùng một tay đỡ lấy thi thể của Kiệt trưởng lão, trên mặt thoáng hiện lên vẻ bất lực.
“Haiz!”
Bạch Viêm Minh lắc đầu thở dài, trước khi Kiệt trưởng lão giao chiến với Diệp Thiên thì ông ta đã dự đoán được kết quả này.
Chính vì ông ta nhận ra Kiệt trưởng lão không phải là đối thủ của Diệp Thiên nên mới đề xuất thoả thuận mười chiêu với cậu, ông ta muốn dùng mười chiêu đó để đánh thắng Diệp Thiên, vậy mới có thể cứu Kiệt trưởng lão một mạng.
Nhưng cuối cùng cũng không thể thay đổi được gì, thực lực của Diệp Thiên còn kinh khủng hơn nhiều so với những gì ông ta tưởng.
Cho dù có là ông ta thì cũng không dám chắc bản thân có thể đỡ được Thần Niệm Chi Nhẫn của Diệp Thiên, huống chi ông ta còn cảm nhận được Diệp Thiên vẫn còn sức mạnh chưa bộc lộ hết, giống như một con rồng đang ngủ say vậy, một khi tỉnh dậy, nó sẽ phá vỡ trời đất, xoay chuyển càn khôn.
“Tên khốn, chúng ta cùng nhau ra tay để báo thù cho Kiệt trưởng lão đi!”
Ngay lúc này, một ông già tóc trắng trong ba trưởng lão còn lại của nhà họ Thi đột nhiên hét lên, sau đó bay đến.
Một trưởng lão khác cũng nheo mắt lại, thi triển chân lực, sau lưng bỗng xuất hiện một đôi cánh, trực tiếp lao thẳng lên trời.
Hai người một trước một sau, ngay khi chân lực giao nhau, bọn họ sẽ ra tay với Diệp Thiên, cả hai vốn là trưởng lão cấp cao quản lý mọi việc lớn bé ở nhà họ Thi, hiện tại đồng đội lại bị giết trước mặt nhiều đệ tử như vậy, nếu như bọn họ không lấy lại được thể diện và uy danh của nhà họ Thi thì coi như sẽ mất tất cả.
Trong ba người, duy chỉ có Thi Đôn Hoàng, ông nội của Thi Tú Vân vẫn không di chuyển, ánh mắt có chút do dự, không biết nên tiến hay lui.
“Hừ!”
Nhìn thấy hai cảnh giới truyền thuyết thiên cấp có tu vi ngang với Kiệt trưởng lão đang tấn công mình, ánh mắt Diệp Thiên chợt đanh lại, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt.
Diệp Thiên đang định nghênh chiến, nhưng Bạch Viêm Minh ở trước đã lập tức tung chưởng vào không gian, chỉ nghe thấy một âm thanh bị bóp nghẹt vang lên, hai trưởng lão nhà họ Thi ngay tức khắc lùi về sau.
“Tông chủ?”
Hai trưởng lão nhà họ Thi nhìn Bạch Viêm Minh với vẻ bất mãn.