Chương
“Vù!”.
Ngay khi cây mâu sắp chạm vào ngực Diệp Thiên, một tiếng động lạ vang lên. Nơi đầu mũi mâu ánh sáng màu xanh lục, lưỡi dao ánh sáng to cỡ bàn tay bỗng nhiên xuất hiện.
Lưỡi dao ánh sáng chỉ dài nửa thước, còn cây mâu màu xanh lục lại dài mấy chục trượng. Hai bên cách nhau một trời một vực, giống như đom đóm với mặt trăng, nhưng cây mâu to lớn ấy lại không thể tiến thêm tấc nào trước lưỡi dao ánh sáng.
Diệp thiên chắp tay đứng đó lắc đầu
Vô dụng thôi
Trước mặt dao cấp hồn, mọi vật sản sinh từ sức mạnh tinh thần đều là hư ảo. cậu vừa dứt lời, lưỡi dao ánh sáng to nữa bàn tay bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng màu lam vàng, sức hút mạnh mẽ tuôn ra, cây mâu ánh sáng xanh lục to lớn biến mất một cách quỷ dị trước mặt mọi người.
Sau đó, diệp thiên nhấc ngón tay lên, lưỡi dao ánh sáng như nghe theo sai bảo, chui vào hư không. Trong ánh mắt cực kì kinh hãi của Chúc Long, nó lặng lẽ lướt qua cổ họng ông ta…
Lưỡi dao ánh sáng xuyên qua hư không, lướt qua trước mắt Chúc Long. Cơ thể ông ta cứng đờ, tia sáng trong mắt nhanh chóng vụt tắt.
Một vị cao thủ sức mạnh tinh thần đạt tới cảnh giới nguyên anh lại chết một cách lặng lẽ như vậy.
Trước cái nhìn chăm chú của vô số người, lưỡi dao ánh sáng to cỡ bàn tay nhanh chóng bay trở về, chui vào giữa trán Diệp Thiên. Đến bây giờ, mọi người vẫn còn cảm thấy không tin nổi, tại sao lưỡi dao ánh sáng chưa tới một thước đó có thể giết chết người khổng lồ bằng sức mạnh tinh thần cao một trăm trượng, tại sao nó lại có thể giết chết Chúc Long?
Bọn họ không biết đó chính là uy lực của Dao Cấp Hồn!
Khi đối diện với đối thủ khác, có lẽ Dao Cấp Hồn không có ưu thế gì rõ rệt. Nhưng nếu gặp phải người chuyên tu sức mạnh tinh thần, sở trường tấn công sức mạnh tinh thần thì Dao Cấp Hồn sẽ là sát khí trong sát khí, có thể gọi là vô cùng thuận lợi.
Trước mặt Dao Cấp Hồn, chỉ cần là sự vật do sức mạnh tinh thần ngưng tụ, tất cả đều là hư ảo, sẽ chỉ bị Dao Cấp Hồn đánh bại hoàn toàn.
“Ngay cả nguyên anh mà cậu ấy cũng có thể đánh bại một cách dễ dàng như vậy sao?”.
Đám người Ôn Thắng Nam chứng kiến trận chiến này hoàn toàn mất đi tiếng nói. Từ ban đầu Diệp Thiên xuất hiện trước mặt họ, cậu đã dùng hết trận chiến này đến trận chiến khác, giẫm đạp hết đối thủ này đến đối thủ khác mạnh hơn, từng bước chứng minh thực lực không gì sánh được của cậu.
Bây giờ bọn họ thậm chí còn vô cùng tò mò, tận cùng sức mạnh của Diệp Thiên nằm ở đâu? Nếu Diệp Thiên dốc hết sức ra tay, rốt cuộc có thể đạt đến mức độ nào?
Dao Cấp Hồn trở về thần phủ, Diệp Thiên có thể cảm nhận được một làn sóng sức mạnh tinh thần dồi dào đang truyền từ Dao Cấp Hồn đến thần phủ của cậu, giúp cho sức mạnh tinh thần của cậu lại tăng cao, nâng lên một cấp bậc cao hơn.
Đó chính là sức mạnh tinh thần mà Dao Cấp Hồn hút lấy của Chúc Long, truyền lại cho Diệp Thiên.
Tinh thần cậu lắng đọng lại, để thần phủ dần dần hấp thu sức mạnh tinh thần to lớn ấy. Sau đó, cậu ngước mắt lên, nhìn thẳng vào các cao thủ tu sĩ đang khiếp sợ bên dòng suối, nở nụ cười lạnh lùng.
“Còn ai muốn lên nữa không?”.
Giọng nói của Diệp Thiên kéo bọn họ từ cơn khiếp sợ trở về hiện thực, sau đó hàng loạt tiếng xé gió vang lên. Các cao thủ tu sĩ đó đều bay vọt lên trời, lủi đi theo các phương hướng khác nhau, còn không có can đảm ngoảnh đầu lại.