Chương
“Hóa ra là cậu!”
Đạo sĩ cao giọng cười lớn, sau đó lại cùng Diệp Thiên cụng vò rượu, uống một hơi cạn sạch % còn lại.
Diệp Thiên đặt vò rượu xuống, trên mặt lộ vẻ sảng khoái.
“Kể từ lần tình cờ gặp gỡ đạo trưởng ngày hôm đó, tôi vốn đã tưởng rằng kiếp này có lẽ sẽ không bao giờ có duyên được gặp lại, không ngờ lại có thể tương phùng ở chợ thủ đô!”
“Đạo trưởng hẳn là cao nhân Võ Đang, không biết đến thủ đô có chuyện gì?”
Đạo sĩ cao to đang định động đũa gắp thịt ăn, nghe câu hỏi của Diệp Thiên, bàn tay hơi khựng lại, hai mắt hơi lóe lên, giọng nói mang theo mấy phần nặng nề.
“Đi một đoạn đường, uống một bữa rượu, giết chết một người, xử lý một chuyện!”
Mặc dù ông ta không để lộ quá nhiều, nhưng Hoa Lộng Ảnh đã nghe thấy được sát khí vô cùng thuần túy trong giọng nói của ông ta, đó là một loại ý niệm đạt trình độ cao nhất vượt trên tình cảm ân oán.
Giờ phút này, cô có thể khẳng định người trước mặt nhất định là một nhân vật tuyệt thế cách biệt với thế giới.
“Ồ?”, Diệp Thiên chống cằm, ánh mắt có chút thay đổi, đạo sĩ cao to xuất thân từ Võ Đang, tuy rằng cậu không thể thăm dò được độ nông sâu của thực lực của đạo sĩ, nhưng khí tức mà đạo sĩ vô tình để lộ ra, đã đủ cho cậu có được dự đoán sơ bộ.
Đây chắc chắn là một vị mạnh hơn cả siêu phàm á thần!
Mấy ngày trước, cậu vừa mới chém giết một vị siêu phàm á thần xuất thân từ Võ Đang, mà mấy ngày sau, một cường giả tuyệt thế xuất thân từ Võ Đang giống như vậy lại xuất hiện ở thủ đô, đây tuyệt đối không phải là chuyện ngẫu nhiên.
Trong lòng cậu đã có mấy phần dự cảm chẳng lành!
Sau khi trầm ngâm một lát, Diệp Thiên đột nhiên lên tiếng, ngữ khí ôn tồn.
“Không biết người mà đạo trưởng muốn giết, có phải tên là Diệp Lăng Thiên?”
Câu hỏi này của cậu vừa thốt ra, sắc mặt của đạo sĩ cao to đột nhiên sa sầm xuống.
Ông ta quét ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên, trong ánh mắt mang theo uy thế áp bức ngang tàng cực hạn, toàn bộ quán rượu lập tức rơi vào trong khoảng xơ xác tiêu điều.
“Nói cho tôi biết, người này đang ở đâu?”
Đạo sĩ cao to chính là người được Giang Hải Thiên mời từ trên núi Võ Đang xuống, là chưởng môn phái Võ Đang – Trương Chí Lăng đang tức tốc đến thủ đô để chuẩn bị đối phó Diệp Thiên.
Diệp Thiên đặt vò rượu trước mặt xuống, khóe miệng mang theo một tia cười khổ bất lực.
“Không giấu gì đạo trưởng, tôi chính là Diệp Lăng Thiên!”
Trong chớp mắt, không khí trong quán rượu đã thay đổi!
Trong quán rượu, không khí đột nhiên căng thẳng, tầng một – chỗ của nhóm người Diệp Thiên đang ngồi nổi lên từng đợt gió lớn khiến bàn ghế xung quanh lần lượt vỡ nát, vò rượu tan tành, rượu dây ra khắp nơi, mùi rượu tràn ngập
Ông chủ và mấy phục vụ quán rượu đều không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng bị dọa trắng mặt.
“Thì ra cậu chính là Diệp Lăng Thiên!”
Ánh mắt Trương Chí Lăng trở nên điên cuồng, ông ta vừa liếc mắt, khí thế đột nhiên trở thành cuồng phong xông về phía Diệp Thiên.