Cặp Song Sinh Siêu Nghịch!

chương 7

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày hôm sau , Thỏ con thức sớm đi lên phòng đại thiếu gia .

- Cậu ơi , thức dậy đi cậu ơi !

- Tao muốn ngủ , hôm qua tao mệt chết không ngủ được mày im cho tao ngủ tí đi ! - giọng nói ngái ngủ của đại thiếu gia

- Cậu ơi , mau thức đi , nếu cậu không thức em qua nhà anh Minh Anh chơi đó !

- Mày đi đâu hả ? - Tuấn Kiệt bật dậy

- Cậu đã dậy rồi , chào đại thiếu gia buổi sáng tốt lành !

- Mấy giờ rồi ? - Tuấn Kiệt hỏi

- Dạ , được giờ rồi cậu , hôm nay cậu hứa dẫn em và nhị thiếu gia cùng Gấu con đi chơi ở công viên và đi bơi đó , cậu nhớ không ?

- Hồi nào , tao đâu có nhớ ! - Đại thiếu gia ngay ngô

- Cậu hứa lúc em được điểm đó , cậu đâu có bị già đâu sao đãng trí nhanh vậy ! - Thỏ con trả lời

- Có sao , mà tao dẫn mày đi chơi mày chả cho tao gì cả ! - Tuấn Kiệt đi vào nhà tắm

- Nhà cậu đã giàu như vậy , cậu muốn gì cũng có em cho cậu cái gì bây giờ ?

- Mày chỉ việc "thơm" vào đây , thì đi đâu tao cũng chiều !

Đại thiếu gia rửa mặt xong lau khăn do cô chuẩn bị , nhìn lên thấy mặr cô ụ xuống liền thấy xót lòng . Xoa nhẹ đầu cô :

- Tao nói vậy thôi , lời hứa của tao đáng ngàn vàng đó nga !

- Em cứ tưởng cậu thất hứa , vậy cậu chờ em đi thay đồ nga !

Thỏ con chạy vèo xuống phòng , bên phòng nhị thiếu gia . Gấu con đang bực mình nhìn vào Tuấn Tú , hôm nay được nghỉ học là cậu lăn người ra ngủ mà có hẹn đi chơi công viên với đại thiếu gia phải làm sao . Bước tới khẽ cười nhẹ , nói dịu dàng vô cùng :

- Nhị thiếu gia ơi !

- Cái gì ? - giọng ngái ngủ của Tuấn Tú

- Nhị thiếu gia , mau thức đi mà ! Em muốn đi công viên với cậu !

- Haha , Ngọc Huyền , bạn mới tới chơi sao ?

Nhị thiếu gia lơ mơ mở mắt thì thấy mặt Gấu con đen sì lại , chưa kịp định thần thì , cậu đã nằm inh dưới sàn .

- Sorry cậu , vì em không phải là bạn Ngọc Huyền xinh xắn đó !

- Gấu con , à không tôi phải đổi cô thành tên là sư tử chứ gấu gì nữa chứ , sao cô có thể đá một người đẹp trai như tôi hả ?

- Mới sáng sớm mà cậu đã tự sướng nặng rồi hả , mau đi thay đồ nhanh đi !

- Gấu con , đúng là bà chằn lửa , sau này cô sẽ biết giá trị của vị thiếu gia đẹp trai này !

Tuấn Tú bỏ vào phòng tắm , Gấu con khẽ mỉm cười , lấy quần áo chuẩn bị cho cậu . Thỏ con sau khi thay một bộ váy đáng yêu ra , cô đi lên phòng đại thiếu gia .

- Đại thiếu gia , cậu xong chưa ?

- Thỏ con , bộ váy này ai mua cho mày vậy ! - Tuấn Kiệt bước ra nhìn cô mà má đỏ lên

- Dạ , bà chủ ạ ! Bà chủ nói con gái muốn xinh thì phải mặc những chiếc váy như này , chiếc váy dây này là bà chủ với gấu con lựa cho em mặc đó cậu , đẹp hông ?

- Mày...mày mặc áo khoác vào cho tao ! - Đại thiếu gia la

- Sao vậy cậu ? Em thấy đẹp mà !

Thỏ con nhìn bộ váy dây đeo chéo cổ rất xinh xắn và đẹp , mái tóc xõa dài cũng che bớt đi đôi vai trắng trẽo của cô , tóc mái được buộc lên bằng dây buộc hình nơ nhìn cô rất đáng yêu . Nhìn cô như vậy làm ai đó tim nhảy liên hồi , mặt nóng lên .

- Đẹp gì chứ , xấu xí chết hở hang quá trời nè ! Mau lấy áo khoác len mặc vào ! - đại thiếu gia nói

- Cậu này , em thấy có hở hang gì đâu mà em cũng có gì đâu mà hở chứ !

- Mày không mặc áo khoác thì khỏi đi !

Lập tức , Thỏ con chạy vèo xuống phòng , mở tủ ra lấy chiếc áo khoác len dài màu hồng sọc trắng mặc vào . Đi ra thì thấy cậu đi vào bếp cùng nhị thiếu gia .

- Ô.. Hôm nay Thỏ con xinh xắn và quyến rũ quá ta ! - Nhị thiếu gia trêu chọc

- Đáng yêu quá đi , mà sao con mặc áo khoác chi vậy bỏ ra đi nào ! - bà Hoàng nhìn cô

- Dạ , đại thiếu gia bảo bỏ ra rất hở hang nên không chịu ạ ! - Thỏ con trèo lên ngồi cạnh cậu

- Con cứ bỏ ra chừng nào ra ngoài hãy mặc vào ! - ông Hoàng nói

- Dạ !

Thỏ con bỏ áo khoác ra để lộ bờ vai trắng nõn, làm cho ai đó đỏ mặt lại . Nhị thiếu gia nhìn thấy thì sáng mắt lên trêu chọc :

- Woa , Thỏ con xinh đẹp quá , sau này chắc lắm anh theo nha !

- Tuấn Tú , em hết từ để nói rồi à hay để anh cắt lưỡi khỏi cho em nói luôn ! - Tuấn Kiệt hăm he

- Em nào dám , người của anh có cho em cũng không dám động ! - Tuấn Tú cười tươi

- Biết vậy là tốt ! - đại thiếu gia nói

- ông bà chủ buổi sáng tốt lành ! - Gấu con bước vào

Khác với Thỏ con , Gấu con mang phong cách phá cách nhưng cũng rất đẹp và quyến rũ , cô mặc một chiếc quần đùi ngắn màu đen cùng với áo trễ vai màu xanh nhạt rất đẹp , máu tóc buộc sang một bên rất xinh .

- Xinh xắn quá ! - bà Hoàng nói

- Xinh gì đâu ? - nhị thiếu gia quay mặt

- Nhị thiếu gia , cậu muốn hết hả ? - Gấu con bực

- Gấu con xinh lắm luôn , chị em ta rất đẹp ! - Thỏ con nói

- Thôi , mấy đứa ăn đi ! Ta sẽ cho người đưa các con đi nhưng nhớ không được về khuya , hiểu chưa ?- ông Hoàng nói

- Vâng ! - đứa nhóc lớp nhí nhố la lên

Đại thiếu gia khẽ cười . đứa nhóc ăn xong thì đi ra xe , Thỏ con cứ tung tăng nắm tay Gấu con chạy lên trước , làm cho nhị thiếu gia bực mình bước lại gần anh yêu quý nói

- Nè , mau kéo vợ tương lai anh ra đi ! Làm mất không gian quá đi à !

- Ừ , em đã bảo là vợ anh thì đó là chị dâu em đó , mau kêu vợ hung dữ của em ra thì có ! Vợ anh ngây thơ hiền lành lắm nha ! - Tuấn Kiệt nói

- Ẹc , anh bị bệnh nặng quá ! Tội nghiệp em cáo từ trước !

Tuấn Tú quay mặt chạy lên kéo Gấu Con lên xe trước làm cho Thỏ con ngây ra chả hiểu gì thì lúc này bàn tay cô đã bị ai đó nắm chặt kéo đi . Chiếc xe chạy tới điểm dừng của khu vui chơi nổi tiếng của thành phố , đứa trẻ bước xuống .

- Bác về đi , tôi gọi điện thì tới ! - Tuấn Kiệt nói

- Dạ , cậu chủ ! - Bác Tài nói

- Tạm biệt , bác Tài nha ! - Thỏ con vẫy tay

- Thỏ con và mọi người chơi vui vẻ nha ! - bác Tài mỉm cười lên xe quay về nhà

Tuấn Kiệt quay sang nắm tay Thỏ con , Gấu con khẽ mỉm cười nhìn cô chị đang ngu ngơ thì bàn tay của cô cũng bị ai đó nắm rất chặt

- Gấu Con , nắm chặt tay tôi ! Không thì bị lạc đó ! - Tuấn Tú mỉm cười

Gấu con mỉm cười gật đầu một cái trong lòng cảm thấy rất vui . Tuấn Kiệt bước tới lấy vé chơi trò siêu tốc , khi cả nhóc lên tàu thì Thỏ con quay sang hỏi :

- Đại thiếu gia , em sợ !

- Đừng lo có tao bên mày thì không cần sợ nữa ! - lời nói dịu dàng của cậu khiến cho Thỏ con cảm thấy rất vui

Đoạn người nói xong , chiếc tàu lượn lăn bánh lên cao . Gấu con chợt nhớ , quay sang thấy nhị thiếu gia đang nắm tay cô rất chặt mắt nhắm tịt lại :

- Nhị thiếu gia , cậu mở mắt ra đi ! - Gấu con nói

- Không , ta sợ lắm ! - Tuấn Tú nói lắc đầu ngầy ngậy

- Nhị thiếu gia , có em bảo vệ thì cậu không cần phải sợ gì cả ! - Gấu con nói mỉm cười siết lấy tay cậu

Lên đoạn thả dốc xuống , tất cả du khách hét to lên làm cho Gấu con và Thỏ con thích thú cười lớn rất sảng khoái . Khi chiếc tàu đi một vòng dừng lại chỗ bắt đầu , Gấu con vươn vai nói :

- Rất vui và sảng khoái !

- Phù , may thật tưởng chết luôn rồi ! - nhị thiếu gia vỗ vỗ ngực

- Nhị thiếu gia , cậu sợ sao ? - Gấu con nói

- Không ! Ta men như thế này sao phải sợ mấy thứ này chứ ! - Tuấn Tú nói

- Haha , vậy hồi nãy cậu la lên , " không , ta sợ lắm không mở mắt ra đâu " ! - Gấu con diễn tả cảnh cậu hoảng sợ

Nhị thiếu gia tức giận véo má cô làm cô la oai oái , Tuấn Kiệt kéo Thỏ con tới quầy bán vé :

- Ngôi nhà ma ... đại thiếu gia chơi trò đó đi nghe thú vị lắm ! - Thỏ con chỉ

- Đúng đó cậu , chơi đi ! - Gấu con nói

- Không , chơi trò khác đi anh ! - Tuấn Tú đưa mắt cún con nhìn cậu

- Nhị thiếu gia sợ sao ? - Gấu con khiêu khích

- Ta mà sợ không bao giờ ! - nhị thiếu gia nói dõng dạc

- Vậy cô ơi lấy cho con vé ngôi nhà ma ! - Tuấn Kiệt đưa tiền cho cô bán vé

người đi tới khu trò chơi ngôi nhà ma , nhị thiếu gia run nhẹ người lên . Bỗng Gấu con nhớ điều gì liền kéo Thỏ con nói nhỏ :

- Dù thế nào , chị cũng phải giả bộ sợ cho đại thiếu gia vui nghe không ?

- Nhưng .. mấy cái thứ đó là giả thôi mà ! - Thỏ con nói nhẹ

- Thì chị hãy xem nó như thật và giả bộ ôm đại thiếu gia biết không ?

- Ừ , chị biết rồi !

Thỏ con quay lại nắm lấy tay đại thiếu gia một cách tự nhiên đi vào trong , Gấu con quay sang đưa bàn tay của mình lên :

- Nhị thiếu gia , ta đi nhé !

- Ừ !

Tuấn Tú nắm lấy tay cô đi vào trong , đội phía trước tới lúc cô gái thả người từ trên cao xuống làm cho ai đó giật mình nhưng nhớ lại lời Gấu con :

- A...sợ quá ! - Thỏ con nhào tới ôm đại thiếu gia làm cậu sướng như tiên

- Không sao , có tao mà ! - đại thiếu gia nói

Khác với đội trên thì đội dưới phản ứng khác lại :

- Ui , giật mình ! - nhị thiếu nắm chặt tay Gấu con

- Chỉ là một con người đóng giả thôi mà ! - Gấu con nói bình thản

Tới đoạn khi những cánh tay bấu víu vào người du khách thì Thỏ con vẫn làm đúng như lời của Gấu con cố gắng tỏ vẻ sợ cho đại thiếu gia vui , nhưng ở bên dười cứ làm cho cả người ở trên phải bật cười :

- Ui , bỏ ra ! Ta chặt bây giờ ! - nhị thiếu gia hét toáng

- Cánh tay giả thôi mà cậu , haha ! - Gấu con khẽ cười vỗ nhẹ tay cậu

Khi đi tới đường dẫn ra ngoài , Thỏ con phấn khích :

- Vui quá cậu ơi !

- Ừ , vui lắm ! - đại thiếu gia vén những lọn tóc dính ngay má Thỏ con

- Ta chơi nữa đi , đại thiếu gia ! - Gấu con phấn khởi

- Không ! Chơi trò khác ! - Tuấn Tú phản đối

- Để lần sau nhá ! - đại thiếu gia nhìn Thỏ con nói

- Ừ , sau này nhớ chơi nữa cậu nhé ! Bây giờ ta chơi trò đu quay đó đi cậu ! - Thỏ con chỉ vào chiếc đu quay

Tuấn Kiệt mua vé cho cả nhưng là chiếc đu quay khác nhau . Đại thiếu gia mở cửa cho cô trèo vào , đi lên thì Thỏ con hí hửng reo :

- Đẹp quá , cậu ơi nhìn này , ttôn đây nhìn thấy cả thành phố đó cậu !

- Ừ , đẹp thật ! Ta chụp hình đi ! - Tuấn Kiệt lôi máy anh chụp lấy ngay trong cặp ra

Thỏ con mỉm cười giơ ngón tay tạo dáng đứng cạnh đại thiếu gia cho cậu chụp , bức ảnh dần hiện ra :

- Đẹp quá , cậu ơi !

- Bây giờ thêm một bức nữa nhưng theo ý tao ! - đại thiếu gia khẽ cười

- Vâng ! - Thỏ con nói

- Mày cứ việc "thơm" vào đây , tao chụp lại ! - đại thiếu gia nói

- Sao cậu cứ bắt em "thơm" cậu hoài vậy ! - Thỏ con nói

- Mày đã không muốn thì thôi , tao chỉ muốn chụp ảnh đẹp ! Sau này có cái để xem mày không chịu thì dẹp ! - Tuấn Kiệt thở dài buồn rầu

- Em có bảo không đâu , chụp thì chụp !

Thỏ con bước tới "thơm" vào má cậu , đại thiếu gia cười tươi chụp hình lại , giữ lấy bức ảnh đó .

- Ký tên nha cậu ! Sau này nhất định em phải cho chồng con mình xem ! Họ sẽ biết lúc còn bé em rất hạnh phúc !

- Tất nhiên họ sẽ biết rồi ! - đại thiếu gia nắm tay cô

- Đại thiếu gia , nếu sau này cậu rời xa thì em phải làm sao ?

- Ngu thật , tất nhiên phải đi tìm mà mày yên tâm tao nht định tìm mày trước khi mày tìm tao ! - đại thiếu gia nói

- Đại thiếu gia , cậu hứa là phải tìm em nhé ! Em mù đường và ngu lắm , cho nên em không tìm nổi đâu!

- Được rồi!

Bên căn phòng đại thiếu gia đầy ấm áp thì căn phòng của nhị thiếu gia rất khác biệt .

- Chụp hình đi ,Gấu con ! - nhị thiếu gia nhõng nhẽo

- Đừng bắt em phải hôn , em không có khờ như chị Thỏ con !- Gấu con nói

- Tất nhiên ! Nhanh đi cô chỉ việc cười tươi thôi !

- Cũng được !

Gấu con bước lên cười tươi , trong phút chốc máy ảnh giơ lên thì nhị thiếu gia nhân cơ hội hôn chụt vào má cô rồi chụp ngay khoảnh khắc đó .

- Ảnh đẹp ! - nhị thiếu gia reo

- Em đã bảo không hôn mà ! - Gấu con tức giận

- Cô nói là kcô không hôn chứ đâu nói tôi không được hôn đâu !

- Cậu .. !

- Thôi , mau ngồi đi !

Gấu con quay lại chỗ ngồi mặt cứ hậm hực :

- Gấu con , người ta nói khi cặp nam nữ lên đu quay họ sẽ có tình yêu vĩnh cữu ! - nhị thiếu gia bỗng lên tiếng

- Đó chỉ là tin đồn thôi ! - Gấu con nói

- Nhưng nó rất linh nghiệm , Gấu con hãy hứa với ta làm người hầu cho ta suốt đời ! Đừng rời xa ta được không ?

- Chuyện này khó đoán , sau này em còn phải cưới chồng sinh con nữa !

- Chuyện đó ta không cần biết , cô hứa được không ?

- Ừ , em sẽ mãi là người hầu của cậu !

- Móc ngéo đi !

Gấu con mỉm cười đưa ngón út ngéo tay với nhị thiếu gia , khuôn mặt cậu nở nụ cười tươi tắn làm cho cô cũng vui lay .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio