Chương : Bộ dạng giống nhau như đúc
(xin hãy chia sẻ để nhóm có động lực post truyện)
Kiều Bích Ngọc từng nghĩ tới, nếu có một ngày, cô muốn kết hôn,
dẫn theo người đàn ông mình thích trở về nhà gặp cha mẹ, như vậy
chắc chẳn là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Nhưng nguyện vọng tốt đẹp đó bị chó ăn mất rồi!
Ba năm trước, cô gả cho Doãn Thành Trung, lần đó chỉ đăng ký,
kết hôn, không làm hôn lễ, cứ thế sống với nhau.
Sau đó Kiểu Bích Ngọc nghĩ rất lâu, cảm thấy phụ nữ kết hôn
nhất định phải lãm hôn lễ thật to, nếu không làm chủ đối phương, đàn
ông sẽ không quý trọng
Nhưng mà lần này.
Nổi thật, lần này cô không tình nguyện làm hôn lễ
Ở trong xe, Kiểu Bích Ngọc hơi khẩn trương nhìn người đàn ông.
bên cạnh.
Quách Cao Minh dựa lưng vào ghế, sườn mặt lạnh lùng, tay phải
cấm một hợp đồng đang xem xét, bên tai còn đeo bluetooth trò
chuyện với người khác.
Vẽ mặt anh thản nhiên, giống như tuyệt đối không để chuyện này
ở trong lòng, xe vững vàng đi Về phía trước, chạy tới sân bay quốc tế
ở thành phổ Bắc An.
“Đến thành phố Hải Châu.” Anh lật hợp đồng, lạnh nhạt nói một
‘câu với bluetooth,
Kiểu Bích Ngọc đang nhằm chán nhìn phong cảnh bên ngoài cửa.
xe, nghe lén anh nỏi chuyện điện thoại với người khác, trong
trăm ngàn lần không muốn cùng về thành phổ Hải Châu với anh.
Nhưng mà không có biện pháp, ông cụ Quách đã dặn dò, cỏ khả
năng Quách Cao Minh cũng không tình nguyện.
“Bên phía thành phổ Hải Châu, cũng không có chuyện quan
trọng.. Quách Cao Minh miễn cưỡng nói xong, không hiểu sao anh
đừng một lát, nghiêng đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh một cái
‘Vẻ mặt anh nghiêm túc nói một câu: “Đi hỏi cưới”
lều Bích Ngọc đang như rơi vào cõi thần tiên, bỗng nhiên giật
mình một cái, biểu cảm cứng đờ nhìn anh.
Hỏi cưới sao? Cái từ này nói từ miệng tên họ Quách kia ra, đúng
là ất kỳ lạ
“Nhìn cái gì
Quách Cao Minh tắt bluetooth đi, thấy Kiều Bích Ngọc mỡ to mắt
khiếp sợ nhìn mình, giọng nói của anh trong veo mà lạnh lùng hỏi một
câu,
“Không, không có gì”
‘Vẻ mặt cô xấu hổ, lập tức cúi đầu không dám nhìn anh nữa.
Đến sản bay quốc tế thành phổ Bắc An, từ thành phố Bắc An bay
tới thành phố Hải Châu mất chừng hãi tiếng, người giúp việc của nhà
họ Quách đã sớm sắp xếp mọi chuyện giúp bọn họ, hành trình cũng
tất thuận lợi
Nhưng mà bọn họ mới tới sân bay thành phố Hải Châu, lại đột
nhiên nổi mưa to
Bầu trời tràn ngập mây đen, sấm sét liên tục vang lên, bọn họ
không lập tức tới nhà họ .đến khách sạn đã đặt trước.
Quản lý của khách sạn tự mình ra ngoài tiếp đãi bọn họ, đưa bọn
họ lên tầng sa hoa nghỉ ngơi, lúc này Kiểu Bích Ngọc mới biết hóa ra.
khách sạn này là của nhà họ Quách, người này đúng là có tiền.
“Thực lực của nhà họ Quách hùng hậu, nội tình sâu xa, Quách Cao.
Minh lại là cháu nội duy nhất của nhà họ Quách.
Nhưng mà, Quách Cao Minh có chút khác với những cậu ấm tiêu
xài phung phí mà cô quen.
Quách Cao Minh giống như rất bận rộn, anh trở về phòng, ba vệ
sĩ đưa cho anh một chồng văn kiện, vẻ mặt anh nghiêm túc, ngồi
trước bàn xem xét ký tên.
“Chuyện đó, nếu anh bận rộn nhiều việc, tôi có thể tự mình về.
nhà họ Kiểu” Cô do dự một lát, vẫn mở miệng nói chuyện
Sau khi cô cất đứt quan hệ với nhà họ Kiều xong, Kiểu Bích Ngọc
không còn liên hệ với bọn họ nữa, hôm nay bổng nhiên trở về, ngay
cả Kiểu Bích Ngọc cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên, hơn.
nữa còn là trở về cùng anh, như vậy cô càng thêm bối rồi.
Nhưng mà trong căn phòng sa hoa, người đàn ông bận rộn trước
bản làm việc coi như không nghe thấy lời cô nói, không có bất cứ đáp
Biểu cảm của Kiểu Bích Ngọc tẩu ti, cô đã quen bị anh coi như.
không có rồi.
Quách Cao Minh không để ý tối mình, đại khái là không đồng ý!
Anh ngay cả mở miệng, đều chẳng muốn nói
Kiểu Bích Ngọc đi về phía trước cửa sổ, ngoài cửa sổ là một vùng.
tối tăm, bầu trời đã mây đen dày đặc, chớp lóe tia chớp.
Bởi vì nơi này là tầng cao nhất của khách sạn, từ nơi này nhìn
xuống dưới, dưới lầu có chỉ chít đoàn xe hối hà chạy qua, trong mưa
to vẫn bận rộn vì cuộc sống, nhận hết gió táp mưa sa, chỉ vì cuộc
sống
Gà cho kẻ có tiền, đây là phương pháp thay đổi vận mệnh nhanh.
nhất của phụ nữ, cũng chính vì như vậy, rất nhiều phụ nữ không từ:
thủ đoạn là kẻ thứ ba.
‘Cô nhớ tới nhà họ Kiểu, nhớ tới mẹ kế chỉ lớn hơn cô ba tuổi.
Mẹ kể của cô tuổi đã lên giường với cha của cô, còn bức chết
mẹ cô nữa.
Ảnh ngược trong cửa sổ sát đất là gương mặt tràn ngập oán hận.
‘của cô, cô đã từng thể đời này sẽ không trở về nhà họ Kiều nữa.,
Rấm…
Ngay lúc cô đang suy nghĩ, cửa phòng bị người ta đẩy mạnh ra.
iều Bích Ngọc xay người lại nhìn theo bản năng,
“Lê Yến Nhĩ?”
Một người đàn ông diện mạo tuấn tú, đeo kính viền bạc đột nhiên
xuất hiện ở cửa, trong đôi mắt anh ta tràn ngập vẻ không dám tin
Một giọng nói hài hước khác truyền tới: “Bùi Hưng Nam, cậu
nhận sai người rồi, người này là chị dâu của chúng ta” Một lát sau, lại
‘có một người đàn ông cơ thể cao gầy, tóc màu rám nắng đi vào.
Kiểu Bích Ngọc nhìn hai người đàn ông xa lạ trước mặt, biểu cảm.
hơi chẩn chừ.
C biết người đàn ông tốc màu rám nắng tên là Lục Khánh Nam,
người này rất nổi tiếng, thường được lên trang đầu tạp chí, bạn gái
người mẫu xe sang đủ cả, là ông chủ lớn của công ty giải trí điện ảnh.
và truyền hình. Người đeo kính khác thì cô không biết.
Nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng là bạn của Quách Cao Minh, cho
Cô lễ phép đáp lại
nên cô gật đầu với hai bọn họ: “Chào hai người
một câu.
Lục Khánh Nam giống như vô cùng tò mò về Kiểu Bích Ngọc, anh
ta bước tới gắn cô, muốn hiểu biết sâu hơn về cô,
“Hai cậu tới đây làm gì?”
‘Quách Cao Minh vẫn luôn trắm tĩnh xem văn kiện ngẩng đầu, liếc
mắt nhìn bọn họ một cái.
Lục Khánh Nam cảm nhận được giọng điệu của anh không được.
tốt lắm, quay đầu cười ha ha Với anh: “Đúng lúc tôi và Hưng Nam có
một sổ việc ở bên thành phổ Hải Châu, cho nên thuận tiện tối đây
thăm chị dâu”
“Bây giờ cổ thể đi rỗi”
Quách Cao Minh trực tiếp đuổi bọn họ đi.
“Tôi còn chưa tự mình giới thiệu…” Nhìn một cái cũng không thiệt
gì mà,
Quách Cao Minh vẫn mặc kệ anh ta, cúi đầu, tiếp tục ký tên lên
văn kiện, lạnh nhạt bổ sung một câu: “Lục Khánh Nam, cậu nổi tiếng
như vậy, cô ấy đã sớm biết cậu rồi.”
Biểu cảm của Lục Khánh Nam rất buồn bực, đây rõ rằng là đang.
‘châm chọc anh ta.
Kiểu Bích Ngọc ở phía đổi diện hơi nhếch miệng, nỡ nụ cười
sướng khi người khác gặp họa, hóa ra người khác cũng sợ Quách Cao.
Minh, xem ra không phải chỉ có mình rất sợ
Lụe Khánh Nam nở nụ cười
thiệt tình: ”Cao Minh, thời tiết đang
mưa to gió lớn như vậy, hai người cũng không có khả năng tới nhà họ.
Kiểu vào lúc này, anh xem anh đang bận rộn như thế, để chị dâu cô.
.đơn ở một bên, không bằng tôi dẫn cô ấy đi khắp nơi nhìn một chút,
xuống đại sảnh ăn gì đó…
Kiều Bích Ngọc cảm thấy tên họ Lục này là một con sói đuôi dài,
l . a chon hao lo
họ Kiểu sớm như vậy.
‘Cho nên cô đồng ý: “Tôi đến đại sảnh ngồi một lát, lúc nữa hãy
tới nhà họ Kiểu.”
Quách Cao Minh đang nắm chặt bút trong tay dừng động tác, im
lặng, lông mày nhíu lại nhìn Lục Khánh Nam còn đang vô cùng đắc ý,
lại nhìn gương mặt câu nệ của Kiểu Bích Ngọc.
Anh trầm giọng hỏi một câu: “Tôi để cô cô đơn sao?”’
‘Bỗng nhiên đôi má Kiểu Bích Ngọc ửng đỏ: “Không có.”
Lục Khánh Nam dẫn theo Kiều Bích Ngọc ra khỏi phòng, lúc cửa
mới đóng lại, Bùi Hưng Nam giật mình nói một câu: “Gương mặt này.
đúng là giống nhau như đúc.“
lều Bích Ngọc đi thang máy VỊP tới đại sảnh ở tầng ba, bên này
là khu vực cấm hút thuốc, Lục Khánh Nam gọi cho cô tất nhiều đồ ăn
bồi bổ.
C nói cảm ơn xong, tên tiểu nhân Lục Khánh Nam này lộ nguyên
hình rồi.
Anh ta không chút để ý đánh giá cô: “Kiểu Bích Ngọc, cô đúng là
lợi hại, vậy mà kết hôn lần hai bắt được Quách Cao Minh” Hoàn toàn
không còn cung kính gọi chị đâu như lúc trước,
“Quan trọng là cái bụng của tôi có vẻ không chịu thua kém.” Kiểu
Bích Ngọc tuyệt đối không khiêm tổn, trực tiếp trả lời anh ta.
Lục Khánh Nam nghe cô nói vậy, sắc mặt có chút thối, quả nhiên
là người phụ nữ này khó đổi phó..
Lục Khánh Nam rất kính trọng Quách Cao Minh, anh ta vẫn luôn
nghĩ người phụ nữ như thế nào mới xứng làm chị dâu của anh ta,
không ngỡ tới lại là người kết hôn lẫn hai… Anh ta đối với Kiểu Bích
Ngọc tương đối bất mãn.
Anh ta nghĩ ra được một biện pháp chỉnh cô, dạy dỗ người phụ
nữ tên Kiểu Bích Ngọc này,
“Kiểu Bích Ngọc, đêm dài mênh mang, hay là mọi người chơi một:
trò chơi nhỏ để thả lỏng tâm trạng đi… Cô biết đánh bài không?”
Lục Khánh Nam tìm hai người bạn tới, còn đặc biệt khí phách nói
Lần đầu tiên đánh mạt chược với cô, chúng ta không chơi lớn
như vậy, một ván tỷ là được rồi”
Vì thể bốn người thành một bàn, chơi mạt chược!
Kết quả
“Trả tiển! Trả tiền đi!“
Tay phải của Kiểu Bích Ngọc vươn tay r
ngồi đối diện!
, đồi nợ Lục Khánh Nam.
‘Gương mặt Lục Khánh Nam đen như đít nổi.
Đời này một trong những chuyện anh ta hổi hận nhất, chính là tìm
Kiểu Bích Ngọc đánh bài, không phải là vì kỹ năng đánh bài của cô
tốt cỡ nào, mà là người phụ nữ này vốn không giảng đạo lý!
“Kiểu Bích Ngọc, cô đây là ăn cướp đấy.” Lục Khánh Nam không.
‘quan tâm, hung dữ trừng bài của cô: “Cô đây là lừa gạt!”
Tấm mắt của Kiểu Bích Ngọc hơi mơ hồ, buổi sáng ở nhà họ.
Quách cô đã truyền hai bình dinh dưỡng, nghe nói là để bổi bổ,
nhưng có tắc dụng phụ là khiển người ta mệt rã ri
Tắm mắt của cô mơ hồ nhìn Lục Khánh Nam ngồi đối diện, tay
phải vỗ mạnh lên bàn.
.Cô đứng bật dậy, tràn ngập khí thế n ”
của tôi là Thập Tam Yêu, Thập Tam Yêu anh có biết không? Bồi
thường tôi gấp lần số tiền, nhanh lên, tôi muốn tiền mặt.”
Hai người đàn ông khác im lặng không đám nói lời nào, đây là
người phụ nữ của Quách Cao Minh đẩy.
“Cô xem, cô đây đâu phải Thập Tam Yêu, cô còn thiểu một con.
‘chim sẻ [Nhất sách]!” Lục Khánh Nam muốn giảng đạo lý với cô.
Kiểu Bích Ngọc nằm chặt quân bài, vỗ trước mặt anh ta, nhấn
mạnh: “Đây là chim sẻ nhỏ [Nhất sách]!”
Lục Khánh Nam tức tới mức không muốn tốn hơi nhiều lời, đúng
lúc này Quách Cao Minh và Bùi Hưng Nam đi tới, anh đã làm xong.
việc, thì phát hiện tên không đáng tin Lục Khánh Nam không đưa
Kiểu Bích Ngọc trở về.
“Làm sao vậy?” Mới tiến đến, anh đã cảm thấy không thích hợp.
“Quách Cao Minh, bạn xấu của anh muốn lừa tôi.” Kiểu Bích Ngọc.
.ôm lấy cảnh tay anh, oán trách giống như tổ cáo.
Biểu cảm của Quách Cao Minh hơi kinh ngạc, anh cúi đầu nhìn
thoáng qua, cô chủ động ôm lấy tay mình, lại nhìn Lục Khánh Nam vẻ
mặt đau khổ ở phía đối diện
Nhìn lướt qua bàn mạt chược, anh nhanh chóng hiểu rõ tình hình.
“Cao Minh, vợ của anh không giảng đạo lý, vậy mà cô ấy nói đây
là chim sẻ nhỏ [Nhất sách]..” Lục Khánh Nam tức giận tới mức
gương mặt âm u, chỉ quân bài hoa [Cúc] ở trên bàn, tức giận phản bác.
‘Quách Cao Minh bình tĩnh mở miệng: “Đây đúng là quân bài chim
sẻ nhỏ [Nhất sách].“
Cái gi
Lục Khánh Nam và những người khác đều như ăn phải tuổi, khiếp
sợ tới mức không nói nên lời.
… Kiểu Bích Ngọc vêu nữ nhà cô!