Chân Tiên

chương 242: sư tỷ tương tư (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Đạo Tông này đặc thù ở chỗ nào? Là thiên đạo mà không phải thiên đạo, đại đạo dã…

Vì có trộm đạo thuật nổi tiếng thiên hạ, mặc dù tự xưng là Thiên Đạo Tông, nhưng trên thực tế, người ngoài vẫn gọi tông này với tên là Trộm Đạo Tông.

Số lượng môn nhân Thiên Đạo Tông rất ít, nhưng các tông phái thiên hạ không dám coi thường, chỉ là Thiên Đạo Tông sở trường trộm đạo, bị các tông phái thiên hạ coi thường, thực tất rất ít tông môn nguyện ý qua lại với Thiên Đạo Tông.

Thiên Đạo Tông, tên như ý nghĩa, nói là đại đạo cũng không phải là môn nhân Thiên Đạo Tông sự dát mặt vàng cho chính mình, là là bởi vì Thiên Đạo Tông và Hư Thiên Tông giống nhau, tổ sư khai phái Thiên Đạo Tông và Hư Thiên Tông từng học nghệ trong Thái Hư Cung, coi như là sư huynh đệ.

Thiên Đạo Tông và Hư Thiên Tông có tầng quan hệ này, từ thượng cổ cho tới nay, quan hệ giữa hai tông môn chưa hề bị gián đoạn, chỉ là môn nhân Thiên Đạo Tông xuất quỷ nhập thần, hiếm thấy đi lại trên thế gian, bình thường mấy năm, thậm chí hơn mười năm, môn nhân Thiên Đạo Tông cũng không tới Hư Thiên Tông một lần.

Mà ngày hôm nay, Hư Thiên Điện trên Thiên Đô Phong có khách từ Thiên Đạo Tông tới chơi, đồng thời người tới còn là tông chủ Thiên Đạo Tông, Đạo Vô Cực. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Đạo Vô Cực nhìn qua ước chừng năm mươi tuổi, sắc mặt hồng nhuận, tay phe phẩy một chiếc quạt giấy, bộ dáng văn nho phong nhã, không giống với người đạo gia, càng giống như một gã nho sĩ, nếu nhìn bên ngoài không ai nghĩ được hắn là tông chủ Thiên Đạo Tông nổi danh trộm đạo.

Theo Đạo Vô Cực tới đây chỉ có một người, nhìn qua ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, tu vi đạt tới cảnh giới Kim Đan trung kỳ.

Người này tên là Đạo Cửu Thiên, là con trai của Đạo Vô Cực, dừng nhìn bề ngoài Đạo Cửu Thiên mới trên dưới ba mươi tuổi, trên thực tế hắn đã gần bốn mươi, cũng như Thiên Đạo Tông không đơn giản chỉ biết mỗi trộm đạo.

Đại đạo thiên địa, đạo thọ mệnh, đạo khí vận… Thiên địa vạn vật đều là đạo. Đạo Cửu Thiên này chính là đạo thọ mệnh, khiến hắn thoạt nhìn như trẻ hơn mười tuổi.

Trong Hư Thiên Điện, tông chủ Hư Thiên Tông Vô Thủy cùng với thủ tọa tứ mạch Lệ Kiếm Quân, Quản Bách Dương, Tà Lạc Hồng, Hoàng Dược Tiên, mỗi một thủ tọa đều có một đệ tử thân truyền bên cạnh.

Đệ tử đứng phía sau Hoàng Dược Tiên là một thiếu nữ mặc áo màu lục, lông mi như liễu rủ, làn da như tuyết trắng, hai mắt trong như nước mùa thu, mơ hồ còn hiện ra vẻ lo lắng, một tia ưu thương, nàng nhìn giống như một đóa an thần hoa, nhìn qua mà động lòng người, khiến người khác thương yêu.

Nếu như Cổ Thần ở đây chắc chắn sẽ tim đập thình thịnh, nữ tử này chính là sư tỷ thương yêu trong lòng Cổ Thân, Hư Tử Uyên.

Phụ tử Đạo Vô Cực tới Hư Thiên Tông, từ lâu đã chào hỏi lẫn nhau, sau khi tiến vào Hư Thiên Điện, Đạo Vô Cực và Vô Thủy ổn định ngồi trên ghế thủ tọa, Đạo Cửu Thiên đứng bên cạnh Đạo Vô Cực.

Lên tiếng bắt chuyện, Vô Thủy hỏi:

- Đã hơn hai mươi năm không gặp qua sư huynh rồi, tu vi của sư huynh lại có đột phá, đạt tới Đoạt Xá kỳ, thực sự đáng chúc mừng, sư huynh từ trước tới nay như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, hôm nay đột nhiên tới Hư Thiên Tông, hẳn là có chuyện quan trọng!

- Ha hả…

Đạo Vô Cực nhẹ giọng cười, nghiêm túc nói:

- Đại sự, đại sự rất lớn!

Nghe Đạo Vô Cực nói như vậy, trong mắt mọi người đều lộ vẻ hiếu kỳ, Vô Thủy liếc mắt với các thủ tọa bên cạnh, lập tức ánh mắt rơi vào người Đạo Vô Cực, nói:

- Thỉnh sư huynh giải thích.

Đạo Vô Cực nhìn chúng tu sĩ trong điện, hỏi:

- Sao không thấy Hư sư đệ? Hơn hai mươi năm trước ta còn có ước hẹn với hắn, ta đến Hư Thiên Tông thông báo đại sự này, ta còn tưởng rằng Hư sư đệ đã tiếp nhận vị trí tông chủ Hư Thiên Tông, Vô Thủy sư đệ, không nghĩ tới tông chủ cư nhiên là sư đệ, thực sự khiến ta rất kinh ngạc!

Sắc mặt Vô Thủy hơi đổi, không hề vui vẻ, trong mắt hai người Hoàng Dược Tiên và Hư Tử Uyên đều lộ vẻ chấn động, nhìn Đạo Vô Cực lộ ra một tia kinh hãi.

Về phần ba người Quản Bách Dương, Lệ Kiếm Quân, Tà Lạc Hồng, trong mắt đều sáng lên, tựa hồ nghe tới một hồi ức nào đó sâu trong lòng mỗi người, về phần đám đệ tử hậu hối thì lộ vẻ mờ mịt, không biết Hư sư đệ trong miệng Đạo Vô Cực là người phương nào?

- Đạo sư huynh!

Lệ Kiếm Quân đứng lên, ôm quyền nói với Đạo Vô Cực:

- Sư huynh có điều không biết, Hư sư huynh hai mươi năm trước đã ngã xuống trong tay Băng Thần Tông, bị Mông Ngưng Băng làm hại.

Đạo Vô Cực biến sắc, cả kinh nói:

- Cái gì? Hư sư đệ hắn, hắn, đã chết rồi?

Lệ Kiếm Quân gật đầu, nói:

- Băng Thần Tông cùng Hư Thiên Tông bất cộng đái thiên, thế nhưng thế lực Băng Thần Tông thâm căn cố đế tại Đại Mông, thực lực mạnh mẽ, ta muốn báo thù cho Hư sư huynh cũng là hữu tâm vô lực.

- Hay cho cái Băng Thần Tông! Đáng tiếc Hư sư đệ, một đời kỳ tài, ai!

Đạo Vô Cực thở dài một tiếng, khép lại hai mắt, sau một lúc lâu, trong mắt khôi phục lại vẻ bình tĩnh:

- Các ngươi cũng biết, năm nay là năm nào?

- Đại Doanh năm.

- Ai chẳng biết năm nay là Đại Doanh năm a, phụ thân ta hỏi chính là, năm nay là năm có có đại sự nào sẽ sảy ra?

Một thanh âm vang lên, mọi người nhìn lại, chính là gã tu sĩ chừng ba mươi tuổi Đạo Cửu Thiên mở miệng.

Tuy Đạo Cửu Thiên thoạt nhìn không nhỏ tuổi, thế nhưng ngữ khí giống như tuổi hai mươi, tiết lộ một cỗ nhuệ khí thanh niên nhiệt huyết.

Sắc mặt mọi người vừa chuyển, Vô Thủy là người thứ nhất thốt ra:

- Năm nay là năm Côn Ngô Bí Cảnh mở ra.

Nghe được bốn chữ Côn Ngô Bí Cảnh, trong mắt Hư Tử Uyên thay đổi, nhất thời đề cao vài phần tinh thần.

Đạo Vô Cực gật đầu nói:

- Không sai! Tiếp qua một tháng nữa là thời điểm Côn Ngô Bí Cảnh mở ra.

- Sư huynh… Côn Ngô Bí Cảnh kia chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chúng ta không biết…

Nói tới đây, thanh âm của Vô Thủy đột nhiên dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, hỏi:

- Chẳng lẽ sư huynh biết Côn Ngô Bí Cảnh ở nơi nào?

Sắc mặt chúng tu sĩ trong Hư Thiên Điện đều thay đổi.

Đạo Vô Cực mở quạt giấy, lắc lắc vài cái, vẻ mặt tươi cười.

Đạo Cửu Thiên ngẩng đầu, nói:

- Thiên hạ nào có việc Thiên Đạo Tông chúng ta không biết, Côn Ngô Bí Cảnh tự nhiên không ngoại lệ.

Ánh mắt mọi người nhất tề nhìn vào mặt Đạo Vô Cực, hiển nhiên bọn họ đối với lời nói của Đạo Cửu Thiên không phải tin tưởng mười phần.

Đạo Vô Cực biết suy nghĩ trong lòng mọi người, gật đầu.

Vô Thủy nói:

- Sư huynh thực là thần nhân! Sư huynh tới đây chính là nói cho chúng ta biết vị trí Côn Ngô Bí Cảnh hay sao?

Đạo Vô Cực phất tay, Đạo Cửu Thiên hiểu ý, chỉ phía đông nói:

- Côn Ngô Bí Cảnh ở phía đông hơi chếch nam, cách đầu cùng đại lục hơn vạn dặm, gần bờ Đông Hải.

Vô Thủy nhíu mày nói:

- Hơn vạn dặm? Khoảng cách xa như vậy cho dù là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng phải phi độn liên tục nửa năm mới có thể tới, cách thời điểm Côn Ngô Bí Cảnh mở ra còn hơn một tháng, lúc này sao có thể tới kịp?

Đạo Vô Cực mỉm cười, nói:

- Ta đã tới đây tự nhiên có phương pháp tiến vào, ta biết một truyền tống trận có thể truyền tống hơn mười người tới bên ngoài Côn Ngô Bí Cảnh hơn vạn dặm, số lượng môn nhân bản tông ít ỏi, đến Hư Thiên Tông lần này chính là muốn mời quý tông cùng nhau đi vào, thời gian tối đa một tháng nhất định tới Côn Ngô Bí Cảnh.

Đạo Cửu Thiên bên cạnh tiếp lời:

- Nghe đồn trong Côn Ngô Bí Cảnh có một tiên bảo, chính là Như Ý Linh Lung Tháp của Bảo Tháp Thiên Vương thời thái cổ, không nói tới tiên bảo cấp độ này, trong bí cảnh còn có rất nhiều pháp bảo thượng phẩm, cực phẩm của tu sĩ thượng cổ, cùng với những linh thảo đã sớm đoạn tuyệt tại Cổ Hoang, chỉ cần tìm được chút gì đó trong Côn Ngô Bí Cảnh mang ra ngoài, tất cả đều là bảo bối quý giá.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio