Chân Tiên

chương 243: sư tỷ tương tư (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghe Đạo Vô Cực và Đạo Cửu Thiên nói, trong mắt chúng tu sĩ đều có vẻ hưng phấn, bất quá sắc mặt hai người Lệ Kiếm Quân và Tà Lạc Hồng toàn bộ đều là kích động, mà sắc mặt hai người Quản Bách Dương và Hoàng Dược Tiên thì có chút khống chế, Vô Thủy thì càng nghiêm túc đắn đo.

- Sư huynh đã biết vị trí Côn Ngô Bí Cảnh, vì sao không tự mình đi vào lấy bảo bối bên trong? Gọi thêm Hư Thiên Tông chúng ta không phải là tổn thất hay sao?

Vô Thủy hỏi.

Đạo Vô Cực thu lại quạt giấy, nói:

- Sư đệ có điều không biết, chỗ vào Côn Ngô Bí Cảnh có một đạo cấm chế vô cùng lợi hại, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh trở lên không thể tiến vào, nếu cường ngạnh xông vào sẽ bị gạt bỏ, trừ phi là đại tiên thượng cổ mới có ngoại lệ, bằng không chỉ có tu sĩ dưới Mệnh Tuyền cảnh mới có thể tiến vào.

Dừng lại một chút, Đạo Cửu Thiên tiếp lời:

- Thiên Đạo Tông chúng ta mặc dù không gì không biết, nhưng số lượng môn nhân không nhiều, nếu không thì người đi vào chỉ có một mình ta mà thôi, thế nhưng Tàng gia từ trong miệng Lý gia đã biết được vị trí Côn Ngô Bí Cảnh, từ hơn một tháng trước Tàng Thiên Cơ đã dẫn theo không ít tu sĩ Thần Hải cảnh của Tàng gia thông qua cổ truyền tống trận, tiến vào trong yêu vực Đông Hoang, trong tay yêu tu yêu vực còn có địa đồ Côn Ngô Bí Cảnh, đến lúc đó yêu tộc, Tàng gia Đại Doanh nhất định có không ít tu sĩ tiến vào, Thiên Đạo Tông chúng ta người ít thế yếu, duy nhất chỉ có Hư Thiên Tông là chi nhanh đồng tông, đặc biệt tới Hư Thiên Tông xin hợp tác.

- Tàng gia?

Vô Thủy niệm một câu, nói:

- Thì ta là thế, Hư Thiên Tông tự nhiên sẽ hết sức tương trợ, cùng nhau tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh.

Nói xong, ánh mắt của Vô Thủy quét qua thủ tọa các mạch mệnh lệnh:

- Đô Thiên Phong, Ẩn Kiếm Phong, Thanh Viêm Phong, Lạc Hà Phong đều phái đi một tu sĩ Kim Đan kỳ, ba tu sĩ Bồi Nguyên kỳ, sáu tu sĩ Dẫn Hồn kỳ, Đô Thiên Phong phái nhiều hơn một tu sĩ Kim Đan kỳ, cùng nhau tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh.

- Rõ, chưởng môn sư huynh!

Lệ Kiếm Quân, Quản Bách Dương, Tà Lạc Hồng cùng ứng tiếng.

Mọi người vừa dứt lời, Hư Tử Uyên đột nhiên nói:

- Khởi bẩm chương môn sư bá, đệ tử nguyện ý tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh. Nguồn:

Vô Thủy nhướng mày, nói:

- Lần này đệ tử tiến vào chí ít phải có tu vi Dẫn Hồn Kỳ, ngươi mới chỉ có tu vi Trúc Thai trung kỳ, không thể đi vào.

Từ di chỉ địa cung trở về đã hơn tám tháng, tu vi của Hư Tử Uyên đột phá tới Trúc Thai trung kỳ.

Cổ Thần từng nói với nàng, tối đa hai tháng liền trở về, Hư Tử Uyên ngày nhớ đêm mong, nhất là đã mấy tháng trôi qua vẫn không thấy hình bóng Cổ Thần trở về, mà còn nghe được Đế Đình Đại Doanh hạ mệnh lệnh truy nã Cổ Thần khắp nơi, lệnh truy nã này do chính thái tử Tàng Thiên Cơ truyền đi.

Lúc đó Cổ Thần tựa như đá chìm đáy biển, biến mất không còn hình bóng, Hoàng Dược Tiên không chỉ một lần khuyên bảo nàng, Cổ Thần khả năng đã gặp bất trắc, thế nhưng nàng vô luận thế nào cũng không chịu tin tưởng Cổ Thần rơi vào kết quả như vậy, trong lòng nàng tin tưởng vững chắc, Cổ Thần nhất định còn sống…

Nàng nhớ kỹ Ngô Tinh đã từng nói với nàng và Cổ Thần, trong Côn Ngô Bí Cảnh có Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, có thể kéo dài tính mệnh cho nàng, hiện tại vừa nghe được Côn Ngô Bí Cảnh, nàng có một loại cảm giác chỉ cần Cổ Thần còn sống, hắn nhất định sẽ tiến vào trong đó…

"Vô luận thế nào đi nữa cũng phải tới Côn Ngô Bí Cảnh, gặp lại Cổ sư đệ."

Trong lòng Hư Tử Uyên kiên định thầm nhủ, trong khoảng thời gian này nàng đã hiểu ra tương tư là như thế nào? Nàng không thể tiếp tục chờ đợi được nữa.

- Chưởng môn sư bá, ý đệ tử đã quyết, xin chưởng môn sư bá ân chuẩn.

Hạ Tử Uyên lần thứ hai ôm quyền nói, không vì Vô Thủy cự tuyệt mà có chút dao động.

Vô Thủy nhíu mày, ánh mắt rơi vào mặt Hoàng Dược Tiên, đánh mắt ra hiệu với hắn.

Hoàng Dược Tiên hiểu ý, nói:

- Tiểu Uyên, ngươi không nghe thấy hay sao, Côn Ngô Bí Cảnh tại nơi yêu vực, cách nơi này hơn vạn dặm, ngươi chạy tới xem náo nhiệt làm gì?

Hư Tử Uyên khẽ cắn môi, nói:

- Đệ tử không thể không đi!

- Vì sao?

Hoàng Dược Tiên hỏi.

- Sư phụ…

Hư Tử Uyên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hoàng Dược Tiên, nói:

- Nếu Cổ sư đệ còn sống, hắn nhất định sẽ tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, vô luận thế nào đệ tử cũng muốn đi vào, nếu kiếp này không thể gặp lại Cổ sư đệ, đệ tử sống còn có ý nghĩa gì?

- Ngươi…

Hoàng Dược Tiên quýnh lên, nói:

- Cổ Thần nó… Tháng trước Đế Đình đã thủ tiêu lệnh truy nã, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy hắn trở về, cũng không thu được tin tức của nó, nó đã không còn trên đời này nữa rồi…

- Cổ sư đệ sẽ không chết, hắn còn sống, nhất định còn sống…

Hư Tử Uyên khẳng định nói, trong giọng nói không hề có nửa phần nghi vấn.

- Côn Ngô Bí Cảnh là địa phương thượng cổ, hung hiểm dị thường, vô luận thế nào đi nữa ta cũng không cho ngươi đi vào…

Hoàng Dược Tiên phất ống tay áo, ngữ khí cũng chắc chăn như đinh đóng cột. Rất nhanh, trong mắt Hoàng Dược Tiên tối sầm lại, nói:

- Cổ Thần chính là tuyệt thế thiên tài luyện đan chưa từng có của Bách Thảo Phong chúng ta, ta cũng không nguyện tin tưởng nó đã gặp bất trắc, thế nhưng Đế Đình đã triệt tiêu lệnh truy nã, Trung Hoang không thấy nửa phần tin tức, sự thực chứng minh, nó xác thực đã chết…

Phịch, Hư Tử Uyên quỳ rạp xuống đất, nói:

- Nếu quả thực như vậy, hơn mười năm còn lại của đệ tử cũng không cần thiết nữa rồi, nếu sư phụ không chịu đáp ứng cho đệ tử tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, vậy đệ tử chỉ còn cách lấy cái chết để đuổi theo bước chân của Cổ sư đệ… Đệ tử bái tạ sư phụ, tạ ân hai mươi năm dưỡng dục!

Nói xong, thân thể Hư Tử Uyên nhất thời phát ra một tầng sương trắng, sắc mặt của nàng trong sát na trắng bệnh, bông tuyết dần dần xuất hiện, huyền âm hàn khí trong cơ thể nàng đang bộc phát.

Đột nhiên, toàn bộ Hư Thiên Điện như biến thành hầm băng, nhiệt độ giảm xuống cực nhanh, vài tên đệ tử thân truyền Trúc Thai cảnh lạnh tới run rẩy cả người!

- Tiểu Uyên…

Hoàng Dược Tiên thất kinh, không nghĩ tới Hư Tử Uyên dĩ nhiên tự bạo huyền âm tuyệt mạch! Khẽ lật tay, một viên dương nguyên đan xuất hiện trong tay Hoàng Dược Tiên.

Huyền âm hàn khí do Hư Tử Uyên bạo phát cực kỳ mãnh liệt, chỉ trong thời gian một lần hô hấp mà thân thể bắt đầu hóa thành tượng băng, lúc này do chính bản thân nàng tự bạo huyền âm tuyệt bạch, vì vậy nàng không hề có hành động chống lại, tình huống cực kỳ nghiêm trọng.

Hoàng Dược Tiên cầm dương nguyen đan trong tay đẩy vào miệng Hư Tử Uyên, thế nhưng còn chưa chạm vào môi Hư Tử Uyên, cánh tay Hoàng Dược Tiên đã bị đông lạnh thành băng, không thể tiến thêm nửa điểm.

Huyền âm hàn khí bá đạo cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không thể chống đỡ được.

Thân ảnh chợt lóe, Vô Thủy lập tức xuất hiện bên cạnh Hoàng Dược Tiên, từ trong tay bị đóng băng của Hoàng Dược Tiên tiếp nhận dương nguyên đan, khẽ điểm ngón tay lên người Hư Tử Uyên, Hư Tử Uyên theo bản năng má miệng, dương nguyên đan nhất thời bay vào miệng nàng, nuốt vào trong bụng.

Tuy rằng dương nguyên đan có thể điều hòa huyền âm hàn khí, nhưng huyền âm hàn khí không có một canh giờ không tan được, Hư Tử Uyên vẫn bảo trì trạng thái bị đóng băng một canh giờ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio