Chương :
Chẳng mấy chốc lại có mười mấy người lấy băng rôn biểu ngữ bước ra từ trong xe.
Tấm băng rôn nào cũng dài hơn mười mét, không ghi chữ giết người phải đền mạng thì ghi là Diệp Phi trả giá.
Sau đó hai trăm người hùng hổ tiến lên, đứng trước cửa phòng khám vung tay lên: “Diệp Phi trả giá đền tội, trả công lý lại đây cho tôi!”
“Diệp Phi trả giá đền tội, trả công lý lại đây cho tôi!”
“Diệp Phi trả giá đền tội, trả công lý lại đây cho tôi!”
Tiếng hò hét nhanh chóng thu hút được những ánh mắt không biết mô tê gì.
Có mấy người trông như người nhà lại ngồi đó khóc sướt mướt, vừa cầm di ảnh Trương Huyền vừa cầm vàng mã đốt liên tục.
Chẳng mấy chốc xung quanh đã có mấy trăm người tụ lại xem, trong đó có hơn mười người làm trong ngành truyền thông.
Làm lớn chuyện, tạo làn sóng dư luận, chẳng những ém Kim Chi Lâm phải đóng cửa, tạo áp lực cho Diệp Phi mà còn khiến anh không cách nào xoay sở được.
“Mấy kẻ khốn kiếp này, bọn họ đang muốn tận giết tuyệt Diệp Phi và cả phòng khám”
Thấy thế, Đường Phong Hoa tức không biết phải trút đi đâu nên cầm con dao phay lên đi vê phía đám người đó: “Cút!”
Cút đi ngay cho tôi! Cút ngay cho tôi nghe chưa!”
Hành động nóng giận mất kiểm soát của cô ấy khiến khá nhiều thành viên Trương Thị phải lùi về phía sau.
“Chị cả, đừng xúc động, chị mau cất con dao đi thôi.” Tôn Bất Phàm vội vàng kéo Đường Phong Hoa: “Nếu không bị truyền thông chụp hình quay phim lại thì chúng ta sẽ bị động hơn bao giờ hết”
“Cậu tưởng là không chụp được hình thì bọn họ không có cách gài chúng ta ư?”
Đường Phong Hoa nổi giận đùng đùng: “Nhìn là biết ngay bọn họ nhận tiền làm việc, nói chuyện lý lẽ với bọn họ cũng chẳng được gì, chỉ có chém mấy nhát thì bọn họ mới chịu cút đi thôi”
Hoa Yên Vũ cũng khuyên nhủ: “Chị cả, chúng ta đừng dùng đến vũ lực, nhỡ mà xảy ra cớ sự gì thì Diệp Phi lại càng gặp nhiều phiền toái hơn”
Nghe hành động đó sẽ rước lấy phiền toái cho Diệp Phi, Đường Phong Hoa mới lùi lại “Chủ của phòng khám này giết người, các người còn bao che cho người đó, có còn nhân tính không?”
“Đúng đó, một đám trông hung hăng thế này chắc chắn không phải là loại tốt lành gì”
“Hung thủ giết người có thể là bác sĩ tốt được chắc? Hẳn là phòng khám này cũng chơi với mạng người. Thứ bác sĩ lòng dạ hiểm ác, hung thủ giết người, trả cháu tôi lại đây”
“Bao vây phòng khám trừng trị Diệp Phi, trả cho chúng tôi công lý”
Thấy Đường Phong Hoa lùi về, Người nhà Trương Thị lập tức lại gần, ai cũng lên tiếng trách móc măng mỏ và có người còn xắn ống tay áo lên chuẩn bị lao vào đập phòng khám tới nơi.
Bên kia người đông thế mạnh, chỉ cần đứng đó thôi là đủ †ạo áp lực rồi nên bọn Hoa Yên Vũ khẽ nhíu mày.
Hắc Cẩu và Độc Cô Thương híp mắt lại, chuẩn bị ra tay với đám người này bất kì lúc nào.
“Cút đi ngay đi!” Tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
“Cút khỏi Kim Chi Lâm ngay!”
“Bác sĩ Diệp Phi không phải kẻ giết người gì cả, chắc chắn cậu ấy đã bị người khác đổ oan thôi”
“Các người nói xấu bác sĩ Diệp Ph thì cẩn thận bị trời đánh nhé!”
Không đợi đám Đường Phong Hoa tiến lên thì các bệnh nhân đến đây khám bệnh đã chặn trước và bắt đầu mắng mỏ đám người nhà Trương Thị.
Rất nhiều bệnh nhân đã được nghe chuyện từ miệng Đường Phong Hoa.
Trương Huyền chẳng những khiêu khích phòng khám liên tục mà hôm kia còn sai khiến tài xế tông xe vào phòng khám khiến Tô Tích Nhi suýt tí nữa đã bị đâm chết.
Diệp Phi giận dữ đi đòi một lời giải thích.
Bọn họ có thể hiểu được sự tức giận của Diệp Phi và biết rõ anh là một người có tấm lòng tốt nên thấy người nhà họ Trương lấy cái chết của Trương Huyền đến đây gây chuyện lập tức đứng ra bảo vệ Kim Chi Lâm.
Đó chính là bảo vệ cho quyền lợi của chính họ, suy cho cùng thì phòng khám mà ngã xuống chắc bọn họ phải lên trời để tìm một bác sĩ lấy “nhân sâm” giả làm “đảng sâm” mất.
Hơn một trăm bệnh nhân ào ào đi qua, nhanh chóng chặn lại đám người Trương Thị không cho họ bước vào.