Chương :
Cứ nhìn chăm chăm tôi đi, tôi sắp bị Không hề cho một chút dấu hiệu nào, Trần Hình Sâm liền hành động!
“Bốp!” Âm thanh lanh lảnh vang lên.
Lâm Man Nhi kêu gào thảm thiết một tiếng, khuôn mặt in hẳn dấu năm ngón tay, ngay cả răng cũng rụng mất một cái.
“Bốp, bốp, bốp…” Trần Hình Sâm không dừng lại, một tràng cái tát liên tục lao tới Mấy người phụ nữ và ba tên bảo vệ kia cũng tím mặt, má ai cũng đỏ rực, mồm miệng rướm máu.
Không thể nào trốn tránh được, họ không hề kịp đánh trả lại “Anh dám đánh tôi?”
Lâm Man Nhi ôm mặt, tức giận gào lên: “Anh biết tôi là ai không?”
Diệp Phi ra lệnh: “Cô ta chưa nhìn rõ, giúp cô ta nhìn rõ giấy mời tiếp đi”
Trần Hình Sâm đứng trước mặt Lâm Man Nhi, mười mấy cái tát liên tiếp ập tới.
Lâm Man Nhi bị đánh sưng phù mặt, ngay cả mũi cũng bị đánh xiên vẹo, ngay cả nói chuyện cũng không rõ ràng: vùng vẫy định xông qua.
ảo vệ, bảo vệ…” Mấy người bảo vệ Trần Hình Sâm lại đạp bọn họ ra xa.
Sức lực vô cùng mạnh.
Mấy người bảo vệ kêu gào, lăn lộn dưới đất, không đợi bọn họ đứng dậy, Diệp Phi lại nhẹ nhàng đi tới, đạp cho mỗi người một cái Một loạt tiếng răng rắc vang lên, chân mấy người bảo vệ đều gãy hết, họ kêu gào như lợn bị chọc tiết.
Họ không còn sức lực chiến đấu nữa.
Bọn họ kinh hoàng nhìn Diệp Phí, bọn họ không ngờ Trần Hình Sâm đáng sợ như vậy, Diệp Phi lại tàn ác đến thế.
Một người không nhịn được mà gào lên: “Mấy người rốt cuộc là ai?”
Bọn họ cũng được xem là tinh anh trong những người bảo vệ, kết quả lại bị đánh cho không kịp trốn.
Diệp Phi không thèm nhìn bọn họ, anh chầm chậm đi đến trước mặt Lâm Man Nhỉ: “Giấy mời này đủ chưa?”
Giọng anh rất ôn hòa: “Nếu không đủ thì tôi có thể cho cô xem tiếp”
“Anh.” Lâm Man Nhi vô cùng đau thương, sao cô ta có thể ngờ được hôm nay lại bị hai tên ăn mày này ức hiếp, lại còn đánh cho cô ta thành dạng này nữa.
Cô ta nhìn ra sự hung hãn của Diệp Phi và Trần Hình Sâm, thế nhưng vì cô ta rất kiêu ngạo nên sao có thể khuất phục Diệp Phi được.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! “Anh dám đánh tôi, anh cứ đợi chết đi”
Cô ta cần răng nghiến lợi: “Bà chủ tuyệt đối sẽ không tha cho anh đâu, Đường Kỳ Kỳ cũng xong đời rồi..”
“Xem ra giấy mời còn chưa đủ nhỉ..” Diệp Phi không nói nhiều, anh thẳng thừng đạp lên mặt cô ta.
Lâm man Nhi đỏ ửng mặt lên.
Tiếp đó, Diệp Phi lấy khăn giấy ra lau tay, anh không thèm nhìn người phụ nữ đang kêu gào này nữa, mà đưa Trần Hình Sâm đi về phía phòng tiệc ở cuối hành lang.
Rất nhanh sau đó, Diệp Phi đã đứng trước cửa phòng tiệc.
Mặc dù cánh cửa màu vàng kim vẫn đóng chặt nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng cười trong đó.
“Bang.” Diệp Phi không nói gì, đạp thẳng cửa ra.
“Bang bang!” Sau khi cánh cửa chịu sự tấn công của Diệp Phi, nó liền bị gãy.
ra làm hai, rồi đập mạnh vào bức tường bên cạnh.
Việc xảy ra đột ngột như vậy làm tất cả mọi người trong đại sảnh đều kinh ngạc đến nỗi giật nảy mình.
Hơn ba trăm người đều nhìn về phía cửa.
Người chủ trì xinh đẹp đang nhiệt tình đọc lời thoại cũing bị cắt ngang, cô ấy như gà mái bị cắt đứt cổ họng, bị dọa sợ đến nỗi không nói được lời nào.
Với tài sản lên tới hàng ngàn tỷ, mặc dù bà Phùng không được coi là đầu gấu lảm nhưng cũng được xem là nhân vật có máu mặt trong giới bất động sản Tồi.