Chương :
“Tổng giám đốc Nhan, mặc dù cô cũng là người có tiếng tăm nhưng chỉ là một người kinh doanh”
“Uống rượu, tiêu tiền, kết giao, những điều này là sở trường của cô”
“Còn xét hỏi, bắt người xấu, bảo vệ công lý thì cô chưa chắc đã làm được”
“Hơn nữa đây là chuyện của chính phủ nhà nước, tổng giám đốc Nhan đừng có giải quyết công việc của người khác”
Mặc dù ông ta biết Tống Hồng Nhan cũng coi như là nổi tiếng và xinh đẹp, gần đây thuốc Hồng Nhan của cô ta được mọi người tìm mua nên không tiện xúc phạm cô ta. Nhưng ông ta biết cần phải bắt Diệp Phi đi”
Nếu không ông ta không có cách nào để nói lại với Viên Huy Hoàng.
Tống Hồng Nhan cười: “Chủ tịch tỉnh Đường thật sự muốn đi vào con đường xấu xa sao?”
Chủ tịch tỉnh Đường liếc mắt nhìn lạnh lùng: “Tổng giám đốc Nhan, có một số chuyện cô có thế quản được, nhưng có một số chuyện cô không quản được đâu.
Tống Hồng Nhan lạnh lùng lên tiếng: “Tôi là một người kinh doanh, nào dám quản chuyện của chủ tịch tỉnh Đường”
“Nhưng tôi chỉ nhắc nhở ông, khi đưa ra quyết định gì thì phải suy nghĩ kỹ càng, chớ quyết định nhất thời Rồi cô ta thở dài: “Có một số chuyện, một khi đã làm rồi thì khó có thể quay đầu lại”
Chủ tịch tỉnh Đường dường như hiểu ra được điều gì đó, sau đó quay đầu bình tĩnh nói: “Cậu ta là gì của cô?”
Tống Hồng Nhan khoác cánh tay Diệp Phi, cừoi nói: “Cậu ấy là người đàn ông của tôi”
Đạo diễn Lôi bộc lộ ra sự ước ao thèm muốn, chủ tịch tỉnh Đường lại nở nụ cười như không mà mở miệng nói.
“Tống giám đốc Nhan bảo vệ người đàn ông của mình sao?”
“Cậu ta đánh đạo diễn Lôi thành ra như vậy, còn hại ông Vân tổn thất nặng nề, lại còn xé nát bản vẽ của cậu Hoàng..”
Ông ta lạnh lùng hừ một tiếng: “Dựa vào danh tiếng người đàn ông của tổng giám đốc Nhan, chỉ sợ không đủ để cho tôi thể diện”
“Vậy thì thêm Trịnh Tuấn Khanh tôi nữa”
Lại là một giọng nói lạnh lùng vang lên, Trịnh Tuấn Khanh đi xuyên qua đám người. Anh ta đứng ở bên cạnh Diệp Phi, đôi mắt sắc bén nhìn chäm chảm vào đám người của chủ tịch tỉnh Đường.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé! Cậu ba nhà họ Trịnh?
Đương nhiên chủ tịch tỉnh Đường biết Trịnh Tuấn Khanh, sảc mặt ông ta thay đổi. Ông ta biết Trịnh Tuấn Khanh là cháu trai quý tử của nhà họ Trịnh.
“Nếu như không đủ thì thêm cả Dương Hồng Tinh tôi nữa”
Khi ông ta đang thất thần, lại một giọng nói kéo dài lên.
Sau đó Dương Hồng Tỉnh chắp hai tay ở phía sau, mang theo thư ký và vệ sĩ của mình đi ra ngoài Dương Hồng Tinh?
Chủ tịch tỉnh Đường, Tạ Thanh Vân và đám người của bọn họ đều thay đổi sắc mặt “Anh Tinh mà vẫn chưa đủ, vậy thêm Trịnh Càn Khôn tôi nữa thì thế nào?”
Chưa đợi đạo diễn Lôi và đám người của họ lên tiếng, Trịnh Càn Khôn cũng quay xe lăn xuất hiện trong phòng khách Kim Chỉ Lâm.
Anh đứng lên nhờ sự dìu đỡ của Trịnh Tư Nguyệt.
Trịnh Càn Khôn?
Chủ tịch tỉnh Đường và đám người của ông ta vô cùng kinh ngạc.
Trịnh Càn Khôn chậm rãi đi đến trước mặt chủ tịch tỉnh Đường, lau đôi tay đầy dầu mỡ của mình lên áo của chủ tịch tỉnh Đường.
“Cậu Diệp Phi là người đàn ông của tổng giám đốc Nhan, là anh em của cháu trai tôi, là bạn của anh Tỉnh và cũng là ân nhân của Trịnh Càn Khôn tôi”
“Không biết nhiều người như vậy đã đủ đế thể diện chưa? Có đủ đế cho ông một cái tát không?”
Một giây tiếp theo, Trịnh Càn Khôn giơ tay tát chủ tịch tỉnh Đường khiến ông ta ngã nhào xuống đất.