Chương :
“Tôi nghĩ, từ hôm nay trở đi tôi sẽ không bao giờ quên được”
Viên Huy Hoàng nhìn có vẻ đang nhàn nhã thoải mái, nhưng thực chất lại ngầm mang theo áp lực: “Là người đầu tiên khiến tôi khắc ghi vào tận đáy lòng”
Không thể nghỉ ngờ gì nữa, hiện tại ông ta đã chính thức coi Diệp Phi là kẻ địch, hơn nữa còn vô cùng coi trọng.
Diệp Phi lễ độ đáp: “Cảm ơn lòng ưu ái của anh”
Viên Huy Hoàng cười, chuyển chủ đề: “Hao tâm tổn sức để đến gặp tôi, hẳn là cậu không chỉ muốn ngăn tôi dùng bữa, nhìn thấy tôi một lần đâu nhỉ?”
“Anh Hoàng quả là sáng suốt, đúng là tôi có chuyệ!
Diệp Phi mở to đôi mắt, vô tội nhìn Viên Huy Hoàng: “Tôi cảm thấy hứng thú đối với tập đoàn Tây Sơn, tôi hy vọng anh có thể giao nó cho tôi..”
“Yêu cầu quá thấp, thật đúng là thiếu quyết đoán.”
Viên Huy Hoàng đột nhiên bật cười ha hả, rồi nhìn Diệp Phi chảm chảm, mở miệng nói: “Hay là, chúng ta xuống tầng giao đấu một trận.”
“Nếu cậu thua, phải tự cắt hai chân, làm nhân viên dọn vệ sinh cho cao ốc này của tôi trong hai mươi năm”
“Còn nếu cậu thẳng, tập đoàn Tây Sơn sẽ là của cậu, ân oán cũng xóa bỏ, tôi còn dập đầu kết bái anh em với cậu, cậu nghĩ sao?”
“Binh binh binh!”
Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, Viên Huy Hoàng đã tung ra mười mấy cú đá như một người máy.
Có cảm giác, cánh tay Diệp Phi sắp nổ tung đến nơi khi cứ phải chống đỡ liên tục, lùi sau liên tục.
Sau cú ra chân càn quét cuối cùng của Viên Huy Hoàng, Diệp Phi văng người vào khung cửa sổ chạm đất phía sau lưng, một tiếng rắc vang lên, lưng đập vào làm tấm kính chống đạn nứt vỡ.
Lớp kính không vỡ vụn ra từng mảnh mà nứt ra như một tấm mạng nhện Những người có mặt chứng kiến cảnh đó đều tái mặt run sợ.
Viên Huy Hoàng không cho Diệp Phi cơ hội nghỉ xả hơi, ông ta giậm chân lấy đà rồi lao vọt tới bên phải Diệp Phi.
Tiếp đó là những cú sút liên hoàn không ngừng quét tới, lồng vào nhau, tạo ra một trời ảo ảnh, nhãm thẳng vào Diệp Phi mà tấn công một cách điên cuồng.
Chớp nhoáng vô hình, vừa tiến vừa lui, cùng lúc có thể vừa tấn công vừa phòng thủ cho thấy thực lực của Viên Huy Hoàng.
Đối mặt với thế tấn công đồn dập của Viên Huy Hoàng, Diệp Phi lạnh lùng tung chân ra quét.
Cú quét chân này đơn giản và dút khoát nhưng ấn chứa bên trong sức mạnh ngang tàng của Diệp Phi.
Cú sút như nã đại bác làm nổ tung pha càn quét đš Hoàng.
ảo ảnh của Viên Huy Chỉ một đòn phá vỡ toàn bộ kỹ xảo của đối phương.
“Binh!”
Đôi chân của hai người va mạnh vào nhau.
“unp Một tiếng động vang rền làm rung chuyển khu vườn treo, khí lực mạnh mẽ tích tụ trong cú sút của Viên Huy Hoàng như một cú đại bác nổ vang trời.
Anh ta lùi về sau một mét.
Diệp Phi cũng nhích lại phía sau một bước, chân phải khụy xuống do không chống đỡ nổi, nhưng anh đã nhanh chóng đứng thẳng lên.
“Thảo nào mà anh Hoàng ngông nghênh thế, thì ra đã đạt đến cấp độ mạnh của Địa cảnh”
Diệp Phi mỉm cười: “Xem ra Long Đô quả đúng là nơi ngọa hổ tàng long”
“Diệp Phi, không những cậu đủ tư cách làm đối thủ của tôi mà còn là đối thủ mạnh nhất tôi từng gặp”