Chàng Rể Bác Sĩ

chương 1564

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

“Thế cơ à..” Nghe xong, vẻ mặt Miêu Bá Hổ cũng như có điều suy nghĩ, nhưng không đầy một giây, ông ta lại giơ tay lên tát mạnh Cao Tịnh một cái.

Cái tát này còn mạnh hơn hai cái trước rất nhiều, chỉ một cái thôi mà đã khiến khóe miệng Cao Tịnh rớm máu.

“Không đánh nó, vậy tôi đánh cô nhé?”

“Ông đây ghét nhất đám người”có học” như đám các người suốt ngày ra vẻ, có bản lĩnh thì kiện tao đi, đi kiện luôn đi”

“Bây giờ tôi cho các người một cơ hội cuối cùng, ký danh sách kết toán kia cho tôi”

Miêu Bá Hổ nhìn Tân Thế Kiệt và Cao Tịnh với anh mắt khinh miệt: “Nếu không thì đừng trách tao”

Cao Tịnh nghiến răng nghiến lợi: “Không.”

“Bốp”

Cô chỉ vừa mới nói một chữ đã bị một cái bạt tai của Miêu Bá Hố ngăn lại Cao Tịnh lại phẫn nộ hét lên: “Tôi không…”

“Bốp” lại một cái bạt tai bay tới. Miêu Bá Hổ đã không thèm lưu tình, cái nào cái nấy đều hết sức mạnh tay.

Tất cả lời muốn nói đều bị ngăn lại khiến Cao Tịnh phẫn nộ vô cùng.

Miêu Bả Hổ để bản danh sách kết toán xuống mặt bàn trước mặt Cao Tịnh, sau đó ông ta nắm lấy tóc cô, đập mạnh đầu cô xuống bàn, khiến mặt cô dí sát xuống mặt bàn.

Nhưng Miêu Bá Hổ chẳng thèm quan tâm, ông ta nằm đầu Cao Tịnh mà quát: “Mau mau ký tên cho ông, đừng có lãng phí thời gian nữa!”

“Sau này ông không còn thời gian.” Ngay lúc này, cửa phòng bị một lực.

mạnh đá văng ra, theo sau là ba tên tay chân ngã nhào vào, trong miệng còn đang kêu gào thảm thiết.

Tại cửa ra vào xuất hiện hai bóng người, một người là Đường Nhược Tuyết, người còn lại, chính là Diệp Phi.

Diệp Phi cùng Đường Nhược Tuyết tiến vào.

Hai người rất bình tĩnh, rất thản nhiên nhưng khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Đám người bên trong thấy Diệp Phi tiến vào, lại nghĩ tới những lời anh vừa nói thì không khỏi tĩnh lặng.

“Thảng kia, mày dám đánh anh em của bọn tao à?”

Mấy tên đốc công lập tức phản ứng lại, rồi gầm rú lên: “Mày có tin bọn tao thịt mày luôn không?”

“Tổng giám đốc Đường, cô cuối cùng cfing ra mặt”

Miêu Bá Hổ giơ tay ra hiệu cho đám đàn em của ông ta lui lại, rồi lại vung tay ném Cao Tịnh sang cho Đường Nhược Tuyết: “Chúng tôi đang bàn chuyện sổ sách, nếu cô đến thì bàn tiếp thôi Ánh mắt của ông ta không không kiêng nế gì mà dán mắt lên người Đường Nhược Tuyết. So với Cao Tịnh, Đường Nhược Tuyết có dáng người lẫn khuôn mặt đều xuất sắc hơn nhiều, khiến lòng dâm tà của ông ta không nhịn được mà nóng lên.

Đường Nhược Tuyết chỉ lạnh lùng lên tiếng: “Đúng là phải bàn bạc chút”

Diệp Phí cười cười: “Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, để anh giải quyết giúp cho”

“Thăng nhóc, mày là cái quái gì mà dám lên tiếng?”

Ánh mắt Miêu Bá Hổ nhìn Diệp Phi chấm chăm, trong mắt không giấu vẻ khinh thường, hẳn nghĩ, đến Đường Nhược Tuyết còn không làm gì được ông ta thì tên nhóc này có bản lãnh quái gì mà dám lên tiếng nói”xử lý”?

Hơn mười tên xung quanh đó vẻ mặt cũng không khác ông ta, bọn họ nhìn Diệp Phí và cảm thấy anh không khác gì thắng ngu tự tìm đường chết “Miêu Bá Hổ, có phải ông bị ngu không, hay đầu bị nhúng nước rồi? Hợp tác bình thường lại không muốn lại cứ theo chân Miêu Kim Qua tìm đường chết là thế nào nhỉ?”

“Ông ngại nhiều tiền qua hay nghĩ mạng quá dài, sống quá nhàm chán à?”

‘Vẻ mặt anh chứa đầy mỉa mai Một tên đàn ông với vóc người to cao hét lớn: “Thẳng kia, sao mày dám nói chuyện với ông Miêu như vậy hả?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio