Chương :
“Hơn nữa tôi cũng đã từng chứng kiến anh ta nhục mạ người con gái khác, thủ đoạn khiến người người căm phẫn, vì vậy mà tôi mới chông đối lại việc gả cho anh ta”
“Hôm nay dẫn anh về là muốn cho Dương Mạn Lệ biết khó mà lui, mong bà ta sẽ thỏa thuận bằng điều kiện khác, không ngờ anh lại cùng bà ta đấu đá nhau”
“Trước khi bước vào biệt thự, tôi đã có dự tính, xong khi xong việc, tôi trả anh vạn, sau đó lập tức đưa anh ra nước ngoài”
“Bây giờ huyên náo đến mức này, anh càng phải nhanh chóng rời khỏi”
Cô đột nhiên nắm tay Diệp Phi: “Diệp Phi, đi đi, tôi không thể nhìn anh xảy ra chuyện được”
Diệp Phi loạn nhịp, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, có thể cảm nhận được sự chân thành của Hàn Tử Thất.
Sau đó, anh nhìn vào gương chiếu hậu: “Muộn rồi”
Diệp Phi lắc đầu cười: “ Có người theo sau chúng ta”
Hàn Tử Thất chăm chú nhìn, phát hiện có hai chiếc xe màu đen đang lao đến, trên xe có người.
Diệp Phi nhanh chóng cầm điện thoại gửi tin nhắn, sau đó cởi dây an toàn cho Hàn Tử Thất.
Hàn Tử Thất bị dọa một trận: “Diệp Phi, anh muốn làm gì?”
“Để tôi lái xe”
Diệp Phi đẩy người của Hàn Tử Thất về phía trước, bản thân nhanh chóng vươn hai chân qua, ngồi phía sau cô.
Hàn Tử Thất bị Diệp Phi kẹp ở phía trước, nắm tay lái theo bản năng.
Hai cơ thể dính sát vào nhau, từ phía sau có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng của Hàn Tử Thất, khiến cho Diệp Phi không chịu nổi mà ngửi mấy lần.
Hàn Tử Thất có thế cảm nhận được sự ấm áp của cơ thể Diệp Phi, mặt cũng trở nên phiếm hồng.
Nhưng mà Diệp Phi không nhận thức rõ về mùi hương dịu dàng đó, khiến cho Hàn Tử Thất phải bò sang ghế phụ, quay tay lái về phía hướng của biệt thự “Vù..” Chiếc Ferrari đột nhiên tăng tốc về phía trước, hai chiếc xe đăng sau cũng lao lên đây sát khí đuổi theo bọn họ Hai chiếc xe Benz không hề có ý định dừng lại, đuổi sát chiếc Ferrari ở phía trước. Nhưng bọn họ cũng không hề vượt qua, dường như đợi Diệp Phi lái xe vào nơi vắng vẻ mới hành động.
“Không ngờ bọn họ lái xe nhanh như vậy”
Hàn Tử Thất hạ giọng nói: “Diệp Phi, chúng ta báo cảnh sát đi”
“ Không cần”
Diệp Phi cười vỗ về cô: “ Tôi rất nhanh có thể giải quyết bọn chúng rồi”
Nghe thấy giọng điệu mạnh mẽ của Diệp Phi, trong lòng của Hàn Tử Thất cũng phần nào cảm thấy yên tâm, tay cầm điện thoại cũng được thả lỏng.
Đi thẳng! Rế trái ! lên dốc! Rẽ phải! Xuống dốc, Diệp Phi vừa nhìn bản đồ trong điện thoại, vừa điềm tĩnh lái xe, không nhanh không chậm, cũng không hề chặn hai chiếc xe đẳng sau lại phút sau, chiếc Ferrari đang chạy dọc ven biển. Diệp Phi đột nhiên tăng tốc, chạy xe đến một ngã tư.
“Két..” chiếc Ferrari quay độ, đầu xe và đuôi xe đổi chỗ cho nhau. Xe của Diệp Phi và Hàn Tử Thất chặn ngay trước mặt hai chiếc Benz màu đen Mặc dù bị nước mưa chản tầm nhìn, nhưng họ vẫn nhìn thấy được khuôn mặt đầy nghỉ hoặc của đối phương.
Hiển nhiên là không hiểu vì sao Diệp Phi dừng xe lại, điều kiện phản xạ của họ lại chậm “Âm”
Chỉ trong tích tắc chiếc xe tải ở phía sau hai chiếc Benz lao tới, trực tiếp đâm thẳng vào hai chiếc Benz, hai chiếc xe lao xuống biển… nước lập tức nhấn chìm bọn họ.
Toàn thân Hàn Tử Thất trở nên lạnh ngắt.
“Vù..”
Ferrari lần nữa bẻ tay lái, hét lên rồi rời khỏi chỗ lan can bị đứt gãy.
Hai chiếc xe tải trái phải cũng đều rời đi, không nhanh không chậm, như thể không liên quan gì đến họ.