Chương :
Diệp Phi cầm lấy tấm thẻ ngân hàng rồi nhìn mưa lơn ở đẳng trước: “Sao nào? Lo cho tôi bị mẹ cô trả thù?”
“Hôm nay anh khiến cho Dương Mạn Lệ vô cùng tức giận, lại còn đánh bà ta một cái, bà ta tuyệt đối không để cho anh yên đâu!”
Hàn Tử Thất nhìn tay lái chuyển động: “Hơn nữa bà ta có lẽ đã thông báo cho Long Thiên Ngạo biết rồi!”
“Mặc dù bản lĩnh và y thuật của anh rất tốt, nhưng ở Hồng Kong này không có tay chân, mà tôi lại không đủ thực lực để bảo vệ anh, tôi vẫn chưa thể đấu lại bọn họ”
“Nhân lúc này anh hãy rời khỏi đây, tôi thực sự lo lắng bọ họ sẽ là anh bị thương đấy”
Lúc nói đến việc bản thân không có năng lực bảo vệ Diệp Phi, trong mắt Hàn Tử Thất hiện lên sự khổ sở, giống như lúc trước cô không có cách nào bảo vệ được mẹ của mình.
Nếu là trước đây, cô sẽ nghĩ đến việc cầu xin bố thương tình, kêu ông ra mặt giải quyết những chuyện như này. Nhưng quả thực, Diệp Phi đã cho ông ấy một cái bạt tai, Hàn Tử Thất vội bỏ đi suy nghĩ ấy, đồng thời cũng không hề đả động đến ân oán của bố và Diệp Phi.
Cô tin rằng, Diệp Phi nhất định có lí do của mình “ Đừng lo”
Diệp Phi mỉm cười ngồi thẳng lưng: “Tôi dám làm xáo trộn chuyện nhà cô, thì tôi nhất định có khả năng đấu với họ”
“ Đúng rồi, không biết cô có để ý đến việc nói cho tôi biết một chút, mẹ của cô và Dương Mạn Lệ có mâu thuẫn như thế nào không?”
“Không có ý gì đâu, chỉ muốn giúp cô mà thôi”
Giọng anh nhẹ nhàng: “Nếu không tiện nói, thì xem như tôi chưa hỏi vậy”
“Chẳng có gì là không thể nói cả”
“Mọi việc rất đơn giản, mẹ tôi là một trong bốn người vợ của bố tôi, thời trẻ luôn giúp bố tôi giải quyết chuyện kinh doanh, nhưng vì quá lao lực nên cơ tim tắc nghẽn mà chết”
Hàn Tử Thất nói hết cho Diệp Phi nghe tiếng lòng của mình: “Mất chưa được bao lâu, thì ông ấy lập tức cưới một người đàn bà khác về làm vợ, người đó chính là Dương Mạn Lệ”
“Thế lực sau lưng của Dương Mạn Lệ vô cùng hiển hách, bà ta là cháu gái của ông vua sòng bạc, thái độ kiêu căng ngạo mạn, ngông cuồng tự cho mình là đúng”
“Sau khi gả cho cha tôi, không chỉ chiếm lấy vị trí nữ chủ nhân trong nhà, còn bắt ép mọi người phải tuyệt đối phải phục tùng bà ta, hơn thế bà ta còn đem mộ của mẹ tôi từ trong nhà họ Hàn chuyến ra bên ngoài”
“Lúc nào cũng rêu rao mẹ tôi không biết giữ gìn đạo hạnh, trước khi lấy bố tôi đã dan díu với người khác, không có tư cách an táng ở nghĩa trang của nhà họ Hàn”
Tải app truyện hola đọc nhiều hơn, khích lệ nhóm nhé cả nhà! “Gần đây bà ta xây dựng hàng loạt địa ốc, mà phạm vi thi công ở xung quanh khu mộ của mẹ tôi, như muốn nói với tôi bà ta muốn thu hồi lại bãi nghĩa địa đó, muốn tôi mang mộ phần của mẹ đi chỗ khác”
“Mẹ tôi bị đuổi khỏi nhà họ Hàn, tôi đã cảm thấy vô cùng căm phản, chỉ có điều lúc đó còn quá nhỏ, không có cách nào phản kháng lại, chỉ có thế giương mắt nhìn mẹ bị xóa tên khỏi nhà họ Hàn”
“Hiện tại bà ta lại tiếp tục muốn đào mộ của mẹ, tôi đương nhiên phải dùng toàn bộ sức lực liều mạng với bà ta rồi “Chỉ có điều ông nội luôn trầm mặc, còn bố lại muốn tôi lấy đại cục làm trọng, còn nói đừng vì người đã chết mà làm hỏng hàng chục vạn tiền lãi của bất động sản”
“Còn nói mẹ hiện tại được chôn cất tại địa bàn của nhà họ Hàn, nhà họ Hàn có quyền thu hồi lại miếng đất đó để dùng”
Cô cười khổ nói: “Tôi chỉ đành đàm phán với Dương Mạn Lệ”
Diệp Phi cười híp mắt lại, trên mặt không hiện lên sự bất ngờ, Hàn Hướng Bắc là người chỉ quan tâm đến lợi ích, tình thân đối với hẳn chẳng qua là ao nước lã, còn người chết đối với hẳn chẳng qua là thứ vô dụng mà thôi.
“Dương Mạn Lệ nói không động vào phần mộ mẹ tôi cũng được, nhưng trước hết phải nghe theo sự sắp xếp của bà ấy, gả cho Long Thiên Ngạo”
Hàn Tử Thất đạp ga: “Long Thiên Ngạo tuy rằng là người phụ trách của Ngải Lệ, cũng là công tử có tiếng tăm ở Hồng Kong, nhưng tôi đối với anh ta một chút cảm giác cũng không có.”