Chàng Rể Bác Sĩ

chương 1971

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1971: Cuối cùng Miêu Kinh Vân vẫn ưỡn thẳng người, nhìn chắm chẳm Diệp Phi đang bừng bừng khí thế và quát lên “Tao đứng ngay trước mặt mày đây này, tới đi, có giỏi nổ súng bản tôi đi “Miêu Kinh Vân này mà lùi một bước thì mẹ kiếp sẽ là đồ súc vật!” Tiếp đó, Miêu Kinh Vân còn xé phăng cả lớp áo, vỗ mạnh lên ngực thách thức Diệp Phi. “Nào, bản vào đây này, một nhát chết tươi, tao muốn xem xem mày có gan hay không” Giọng nói của Miêu Kinh Vân đanh thép, điên cưồng, khiến Tiền Gia Hân đang lẫn trong đám đông sợ mất mật. Diệp Phi cười khẩy bước lên, chĩa súng lên đâu Miêu Kinh Vân: “Dù gì kết quả cũng là không chết thì không ngừng tay, giết mày luôn bây giờ bớt đi cả một tai họa” Nhìn động tác này của Diệp Phi, mười mấy tay tỉnh nhuệ của Miêu Thị hô hoán lên: “Thả cậu chủ Miêu ra!” Mấy nhân viên tòa án cũng cuống quýt gọi chỉ viện. Miêu Kinh Vân gắn giọng cười: “Thế thì mày thử đụng vào tao xem” “Chát..” Diệp Phi vung một cái tát Âm thanh chát chúa, nửa bên mặt của Miêu Kinh Vân sưng lên. Đám tinh nhuệ của Miêu Thị sục sôi căm phãn, chỉ hận không thể đánh chết Diệp Phi, nhưng lại sợ khẩu súng trong tay anh nên không dám động đậy. “Đụng đến mày còn phải chọn ngày lành tháng tốt à?” Diệp Phi nhìn Miêu Kinh Vân đây khinh miệt: “Không phục thì tao tát thêm cái nữa” Nói xong, lại một cái tát giáng tới Bên mặt kia của Miêu Kinh Vân cũng sưng lên, cả khuôn mặt trở nên méo xệch. Cao Tĩnh và đám con gái ngẩn ngơ. Ngông nghênh, ngang ngược, sóng thoải mái không gò bó, là mẫu đàn ông lý tưởng mà họ vẫn hãng theo đuổi. Tiên Gia Hân lại thấy tức tối, cảm thấy Diệp Phi không xứng với thần thái hiên ngang như thế, chỉ có Phác Anh Long mới có thể một mình đàn áp tất cả. “Diệp Phi, anh làm như thế là xúc phạm tòa án, hậu quả anh đi mà tự gánh chịu” Cô ấy không nhịn được quát lên: “Anh đừng có mà làm chúng tôi liên lụy” Đường Nhược Tuyết đanh mặt: “Câm mồm!” Tiền Gia Hân nổi da gà: “Nhược Tuyết, đây là sự thật mà, gây rắc rối ở nơi này sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng, Cảng Thành không như ở trong nước…” “Diệp Phi, nghe thấy chưa, hậu quả nghiêm trọng lảm đ; Miêu Kinh Vân cười gẵn: “Hơn nữa, nếu như hôm nay mày đánh chết tao thì kết cục của mày và Đường Nhược Tuyết sẽ rất thảm” “Pằng..” Chưa kịp nói hết câu, Diệp Phi đã bóp cò súng, viên đạn bay vọt ra, bắn đứt nửa cái tai của Miêu Kinh Vân. Máu chảy dầm đề. Miêu Kinh Vân nấc cụt, lảo đảo lùi sau hai bước, vẻ mặt đau đớn khổ sở. Anh ta phẫn uất nhìn Diệp Phi trừng trừng, không ngờ anh lại dám nổ súng lần thứ hai. Đám tinh nhuệ nhốn nháo của Miêu Thị cũng sốc nặng, ý định chống đối nhanh chóng tiêu tan. Tên này thật sự dám ra tay. Tiền Gia Hân cũng hoảng hốt, nấp phía sau lưng Phác Anh Long. Đường Nhược Tuyết thót tim “Diệp Phi!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio