Chương 2155 “Chức quán quân của tôi mà dựa vào thực lực mà có được, tôi nằm viện lâu như thế chủ yếu là vì muốn ở trong bệnh viện yên tĩnh một chút.” “Một là chú tâm vào nghiền ngẫm y thuật, hai là muốn tập trung nhìn lại chính mình, lí do bản thân học y là gì?” Diệp Phi (Phàm) đưa ra lời giải thích: “Tôi sắp suy nghĩ thông suốt rồi, vết thương cũng sẽ sớm khỏi, mọi người không cần lo lắng.” Bội Tát lóe lên một ý nghĩ “Tu hành trong gian khổ.” Lạc Thần nghe xong bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: “Ra là thế, ra là thế, cũng giống như cao tăng vậy, ăn gió nằm sương, giày vò chính mình, để bản thân tu hành tốt hơn.” Bội Tát cũng cảm khái nói: “Chẳng trách đám người hội trưởng Khổng bảo chúng tôi nghe anh nói, cảnh giới của anh quả thật cao hơn chúng tôi một bậc.” Hai người cung kính nể phục nhìn vết thương của Diệp Phi (Phàm). Sao đó, ánh mắt Lạc Thần trở lên tha thiết, nói: “Tôi có bốn mươi chín cách khiến vết thương của anh không thể lành lại trong vòng ba tháng.” Bội Tát cũng hưng phấn nói: “Tôi có tám mươi mốt cách, Diệp Phi (Phàm), tôi có thể giúp anh gian khổ tu hành tốt hơn.” Ông nội ơi, ông mới tu hành trong gian khổ ấy, tôi chỉ là muốn che mắt kẻ địch mà thôi. Diệp Phi (Phàm) vội vàng bảo vệ vết thương của bản thân, tránh cho đám người Lạc Thân thực sự khiến cho vết thương nặng thêm, sau đó anh vội vàng chuyển đề tài lên người Niêm Hoa. “Niêm Hoa, sao cô không nói gì?” Diệp Phi (Phàm) quan tâm hỏi: “Có phải không quen với môi trường ở đây không? Hay là vẫn nghĩ đến cái tát vừa rồi?” “Chú, cháu đói rồi….” Niêm Hoa yếu ớt nhìn Diệp Phi (Phàm), sau đó liền nhảy xuống giường, cả người mềm nhũn giống như không còn một chút sức lực nào, nhưng mà ánh mặt lại vô cùng trong sáng. Một tiếng sau, Diệp Phi (Phàm) đem theo ba người Niêm Hoa đến Kim Chi Lâm. Diệp Phi (Phàm) đã cân nhắc kỹ rồi, anh đã dưỡng thương được gần 10 ngày rồi, cũng nên xuất hiện một chút, ở trong bệnh viện quá lâu ngược lại sẽ khiến cho người ta hoài nghi. Hơn nữa, đám người Lạc Thần ở bệnh viện hay khách sạn đều không tiện, Diệp Phi (Phàm) ngẫm nghĩ sẽ sắp xếp cho bọn họ ở Kim Chi Lâm. Một là nơi này đông người, rất náo nhiệt, còn có thể bảo Đường Phong Hoa chăm sóc cho bọn họ, hai là bọn họ có thể đóng góp sức lao động miễn phí, có thể giảm bớt áp lực khám bệnh của Kim Chi Lâm. “Ba vị thần y trẻ tuổi đến rồi sao?” Đám người Lạc Thần vừa đến Kim Chi Lâm, đám người Đường Phong Hoa đã lập tức chạy đến, ân cần hỏi han, còn tiếp đãi vô cùng nhiệt tình. Thẩm Bích Cầm đã sắp xếp phòng cho bọn họ từ lâu. Ba người Lạc Thầm mới đầu còn có chút ngại ngùng, nhưng dưới thiện chí của mọi người cũng dần dần thả lỏng, nhanh chóng làm quen với mọi người. Bọn họ còn đem những thứ mang theo bên người ra chia sẻ với đám người Kim Chi Lâm. Đường Phong Hoa vốn thích náo nhiệt, lập tức gọi không ít nguyên liệu về, nấu một nồi lẩu gà để chiêu đãi ba người Lạc Thần. Buổi trưa, hai bàn ăn kín người, mọi người vui vẻ ăn uống, cũng giúp cho đám người Lạc Thần hoàn toàn hòa nhập với mọi người. Nhưng mà điều khiến Diệp Phi (Phàm) không ngờ là, ba người Niêm Hoa dường như thân với Tô Tích Nhi nhất, từng người vui vẻ bao quanh Tô Tích Nhi. Rất nhanh sau đó anh đã hiểu được lí do, đó là bởi Tô Tích Nhi sẽ yên lặng lắng nghe bọn họ kể chuyện, kể về những điều bọn họ đã từng trải qua ở Đông Hải, Nam Tây Tạng, Tây Tân Cương. Thậm chí Niêm Hoa còn kể về người yêu xinh đẹp nhất của mình, Tô Tích Nhi cũng say sưa lắng nghe.