Chương 2431 “Cháu đi từng bước không được sao?” “Sau khi cháu kế thừa tài sản của thím ba và phụ trách Diệp Đường, sau khi tác phong làm việc thành thục chững chạc, cháu chuyển tinh lực sang Thần Châu cũng không muộn.” Bà ấy sâu kín thở dài: “Nóng vội dễ làm hỏng chuyện.” Nghe xong những lời của bà ấy, Diệp Cấm Thành yên lặng, sau đó gật đầu nói: “Được rồi, cháu nghe lời cô, đi từng bước từng bước.” “Đứa bé ngoan.” Thấy Diệp Cấm Thành lắng nghe lời khuyên của mình, Diệp Như Ca cảm thấy nhẹ nhõm hơn. “Không hổ là thế hệ thứ ba xuất sắc của nhà họ Diệp chúng ta, không chỉ tài giỏi vô song mà còn biết nghe lời khuyên bảo.” “Cháu trưởng thành hơn trước đây rất nhiều.” Diệp Cấm Thành của hai năm trước, ngoại trừ lời của lão phu nhân, còn lời của những người còn lại cơ bản không coi trọng. Bây giờ tiến bộ hẳn lên, trong lòng bà ấy vô cùng mừng rỡ. “Cảm ơn cô nhỏ đã khen ngợi.” Diệp Cấm Thành mỉm cười, sau đó đổi chủ đề trò chuyện. “Tiện thể, cô nhỏ, nghe nói cô tìm được người chữa bệnh cho thím ba rồi?” Động tác của Diệp Như Ca hơi chậm lại. “Đúng thế, cô đang tìm một bác sĩ giỏi cho chị ấy.” “Tình trạng của thím ba cháu càng ngày càng kém, lần trước suýt chút cô không nhận ra được. Nếu không tìm được bác sĩ giỏi, sợ là chị ấy không thể sống được bao lâu.” Mặc dù Diệp Như Ca bất ngờ khi Diệp Cấm Thành hỏi chuyện bác sĩ giỏi nhưng cũng không để trong lòng. Bà ấy tò mò hỏi một cây: “Đúng rồi, sao cháu biết cô tìm bác sĩ giỏi cho thím ba cháu vậy?” “Không phải lần trước cô gọi điện cho chú ba sao?” “Chau vô tình vào thư phòng nghe được. Lúc đó chú ba rất vui, giống như chắc chắn thím ba sẽ được trị khỏi vậy.” Diệp Cấm Thành cười một tiếng: “Hôm nay gặp được cô nhỏ nên cháu muốn nhìn bác sĩ giỏi mà cô tìm được một chút, vậy thì sẽ sớm tốt cho thím ba.” Diệp Như Ca hiểu ra gật đầu một cái, lúc Diệp Phi (Phàm) đánh bại Huyết Y Môn Thủ lấy được Hoa Đà Bôi, bà ấy đã gọi cho anh ba để báo tin tốt trước. Không ngờ Diệp Cấm Thành lại nghe được. “Tình hình chị ba hiện giờ sao rồi?” Diệp Như Ca hỏi. “Từ Hàng Vân Trai lấy máu trị liệu cho chị ấy có tác dụng không?” Bà ấy muốn đưa Diệp Phi (Phàm) đến để chữa trị cho Triệu Minh Nguyệt càng sớm càng tốt, nhưng việc điều trị ở Từ Hàng Vân Trai vẫn chưa hoàn thành, bà ấy cần đợi bên kia điều trị xong rồi mới đưa Diệp Phi (Phàm) đến đó. Nếu không, không chỉ bà nội có ý kiến, mà Từ Hàng Vân Trai cũng sẽ cảm thấy mình quá coi thường họ. “Có chút hiệu quả, tinh thần khá một chút, nửa đêm cũng sẽ không thét chói tai, có điều cơ thể vẫn chưa khỏe.” Diệp Cấm Thành tiếp tục nói: “Bệnh này của bà ấy rất khó giải quyết, nỗi buồn vẫn còn thì thân thể khó lòng khỏe lên được mà ngày càng sa sút.” “Tiếc là cháu không giúp được gì, có lúc cháu chỉ hận không thể đi phẫu thuật thẩm mỹ thành em họ để thím ba có thể coi cháu là con ruột mà không buồn bã nữa.”