Chàng Rể Bác Sĩ

chương 562

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Nhìn thái độ lồi lõm của Hoắc Tử Yên, Đường Nhược Tuyết cảm thấy vô cùng bất lực, cô cười nhạt, nhún vai một cái, nói: “Tôi rất đồng cảm với cô nhưng xin lỗi, tôi không giúp gì được cho cô đâu”

“Mọi người đều là người làm ăn, cô đừng giả vờ nữa, mau cho tôi một cái giá đi”

Hoắc Tử Yên nhếch miệng cười tỏ ý mỉa mai, cô ta búng tay một cái, Lý Thanh Viện cầm một bản hợp đồng tiến lên để lên trên bàn làm việc của Đường Nhược Tuyết.

“Đây là hợp đồng trị giá tỷ rưỡi, thời hạn hợp tác trong hợp đồng là ba năm, phía cô sẽ nhận được % lợi nhuận”“

“Tôi đã ký tên và đóng dấu rồi, bây giờ chỉ cần cô mời được Diệp Phi đến chữa bệnh cho bố tôi thì bản hợp đồng này sẽ có hiệu lực ngay lập tức.”

“Công ty Thiên Đường có hợp đồng này chắc chắn sẽ có thể mở rộng phạm vi kinh doanh, hơn nữa cũng đủ cho mấy người ăn chơi vô lo vô nghĩ trong vòng hai năm.”

“Theo tôi được biết, năm nay nhà họ Đường không ngừng gây áp lực cho cô, với tốc độ phát triển của công ty Thiên Đường bây giờ thì chắc chản cô không thể vượt qua được kỳ sát hạch cuối năm”

“Nói cách khác, cô chỉ có thể ngồi ở vị trí này bốn tháng nữa thôi”

Hoắc Tử Yên dùng ánh mắt thăm dò Đường Nhược Tuyết, mỗi một câu nói đều mang tính sát thương uy hiếp cô một cách mạnh mẽ.

Cô có niềm tin mãnh liệt rằng Đường Nhược Tuyết sẽ không thể chống lại sự mê hoặc của bản hợp đồng này, cuối cùng sẽ phải đồng ý với điều kiện của cô ta mà thôi.

“Ba tỷ rưỡi sao?”

Đường Nhược Tuyết nhìn bản hợp đồng trên bàn, trong mắt cô có một vệt ánh sáng lóe lên, thế nhưng cô không hề động vào nó mà chỉ nói: “Cô Hoắc, tôi nói thật là tôi rất để ý đến bản hợp đồng này, đối với tôi nó chính là hòn than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.”

“Có nó, kết hợp với việc hợp tác với nhà họ Hoắc, chắc chắn tôi có thể trụ vững vị trí này, thậm chí tôi còn có thể mượn cơ hội này để mở rộng quy mô công ty nữa”

“Nhưng mà, tôi thành thật xin lỗi… Đường Nhược Tuyết tiếc nuối lắc đầu: “Tôi không có mặt mũi nào để đi khuyên bảo.

Diệp Phi, vì thế tôi chỉ có thể từ chối lòng tốt của cô mà thôi.”

Cô đẩy bản hợp đồng ra xa.

Lý Thanh Viện không nhịn nổi nữa mài quát lên: “Đường Nhược Tuyết, cô có biết cô đang nói gì không?”

“Thế này là cô đang muốn chống đối nhà họ Hoắc sao…

Hoắc Tử Yên phất tay ngăn Lý Thanh Viện đang khua môi múa mép lại, sau đó cô ta đặt hai tay để lên bàn, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Đường Nhược Tuyết: “Cô từ chối cơ hội lần này thật sao?”

Đường Nhược Tuyết thở dài, nói: “Thật sự là tôi không muốn từ chối, nhưng tôi không thể thực hiện đúng theo yêu cầu của cô được”

“Cô không nghĩ đến hậu quả sau này nếu cô từ chối sao?”

Trong nháy mắt, vẻ mặt của Hoắc Tử Yên trở nên hung ác một cách lạ thường: “Được thôi, nhưng cô nên hiểu rằng, bản hợp đồng hơn ba tỷ rưỡi này có thể đưa cô lên đến đỉnh cao, hoặc đẩy cô xuống dưới vực thẳm, cô hiểu chứ?”

“Tôi sế cho cô thời gian suy nghĩ trong vòng ba phút.”

“Nếu như cô vẫn từ chối yêu cầu của tôi, như vậy tôi sẽ đem phần này hợp đồng cho Đường Nhu”

“Cô phải biết rằng đối với cô cơ hội này quý giá như thế nào, đối với gia tộc nhà họ Đường quan trọng như thế nào.

Bản hợp đồng này có thể đưa cô một bước lên mây!”

Cô ta vẫn cho Đường Nhược Tuyết một cơ hội cuối cùng: “Đấy, tôi chỉ nói vậy thôi, cô cứ từ từ mà nghĩ”

Đường Nhược Tuyết chỉ cười nhạt, ánh mắt của cô lướt qua bản hợp đồng, tất nhiên cô vô cùng hiểu rõ nếu bản hợp đồng này rơi vào tay chị họ cô thì cô sẽ phải gánh chịu hậu quả như thế nào.

Hoắc Tử Yên làm như thế này là muốn ép cô đến bước đường cùng, không cho cô giãy giụa chạy thoát.

“Tôi không cần phải suy nghĩ thêm nữa đâu”

Đôi mắt của Đường Nhược Tuyết lộ ra sự buồn bã, nhưng biểu hiện bên ngoài của cô càng thêm kiên quyết, nói: “Bản hợp đồng này tôi không cần đâu, cô cứ đưa nó cho Đường Nhu đi”

“Hay, hay, được lắm! Cô giỏi lắm!”

Thấy Đường Nhược Tuyết không chịu đồng ý mà vẫn từ chối cô ta một cách thẳng thừng, cuối cùng Hoắc Tử Yên cũng nổi giận rồi, cô ta chỉ thẳng tay vào mặt Đường Nhược Tuyết mà nói: “Tôi đã cho cô thể diện mà cô không cần, vậy cô cứ chờ đi, cô sẽ phải bế mặt sớm thôi!”

“Tôi sẽ không chỉ đưa bản hợp đồng này cho Đường Nhu mà sẽ còn báo lại với nhà họ Đường rằng cô không tôn trọng nhà họ Hoắc, thế nào, cô cứ ngồi đó mà đợi nhà họ Đường hỏi tội cô đi”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio