Chàng Rể Bác Sĩ

chương 695

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Liễu Nguyệt Linh vẫn nổi điên: “Tông Nguyên là con nhà gia giáo, là quản lý cấp cao của công ty thì làm gì có bệnh kín được?”

“Nó trốn mất rồi, rõ ràng là thằng Diệp Phi nói xấu đó thôi?”

“Nói tóm lại, tôi không muốn nó ở nhà chúng ta”

“Nếu ông dám giữ nó lại thì tôi sẽ đưa Mạt Mạt đi”

Liễu Nguyệt Linh trở mặt với anh luôn.

Lý Đại Dũng cũng nổi cáu: “Diệp Phi là cháu tôi, tôi không chăm nó thì ai chăm.”

“Chẳng những tôi phải đưa Diệp Phi đi thăm thú cả Nam Lăng này mà tôi còn phải sắp xếp nó vào công ty hỗ trợ tôi, ở căn biệt thự Đông Hồ tôi vừa mua nữa kìa”

Ông luôn làm theo nguyên tắc làm người không quên bản ngã ban đầu, thế nên dù Diệp Phi giỏi hay tệ thì ông giúp được nhất quyết phải giúp.

“Hay, hay, cuối cùng hồ ly cũng lộ đuôi ra rồi”

“Tôi biết ngay thằng Diệp Phi này đến Nam Lăng này không có du lịch gì mà là lấy cái cớ đó để ăn bám ông mà” Liễu Nguyệt Linh tức giận bật cười, bà ta đã đoán trước Diệp Phi chạy tới ăn bám nhà họ rồi mà.

Thẩm Bích Cầm không thể muối mặt chạy tới ăn bám thì xui khiến Diệp Phi tới bòn rút của cải nhà này, đúng là lòng muông dạ thú.

“Ăn bám thì làm sao? Tôi là chú nó, giúp đỡ nó thì có làm sao?”

Lý Đại Dũng đập bàn: “Năm đó chúng ta không có cơm ăn cũng phải nhờ bọn họ chia cho đấy thôi”

“Chúng ta đến Nam Lăng lập nghiệp, nhà họ đã cho tiền đi đường còn gì?”

Ông ta không thích cái kiểu ăn cháo đá bát này của vợ mình.

“Lý Đại Dũng, đầu ông bị úng nước hả?” Liễu Nguyệt Linh không cho Lý Đại Dũng chút thể diện nào: “Hồi xưa chút ân tình đó đáng mấy đồng tiên mà ông lại nhớ tới tận bây giờ?”

“Hơn nữa ông đừng tưởng là tôi không biết mấy năm nay ông thưởng đưa tiền cho nhà bọn họ, ít thì một ngàn, nhiều thì ba mươi ngàn.”

“Mấy năm nay, ít nhiều gì cũng phải một triệu! Một triệu trả cho năm ngàn tiền ơn nghĩa, chưa đủ hả?”

Bà ta hận rèn sắt không thành thép: “Bọn họ đã hút bao nhiêu đó máu rồi, còn muốn gì nữa?”

“Bà xem lén lịch sử chuyển khoản của tôi tư?”

Lý Đại Dũng tức không thể nhịn: “Thế thì tại sao bà không nhìn cho kỹ vào? Mỗi lần tôi chuyển cho họ tiền thì họ lại chuyện ngược về cho tôi?”

Lý Mạt Mạt nhíu mày, bắt đầu thấy phản cảm với Diệp Phi vì anh chính là nguyên nhân gia đình mình cãi nhau.

Diệp Phi không muốn gia đình họ đấu khẩu thế này bèn đứng lên cản Liễu Nguyệt Linh và Lý Đại Dũng: “Chú Dũng, gì Nguyệt Linh, hai người đừng cãi nhau nữa, đều là lỗi của cháu”

“Chú Dũng, trước khi đến Nam Lăng cháu đã có kế hoạch sẵn và có cả nơi nghỉ ngơi rồi nên cháu không làm phiền đến gia đình chú.”

“Nếu ngày nào đó cháu thật sự khó khăn thì cháu sẽ tìm chú Dũng giúp đỡ sau.”

“Hôm nay lý do chính cháu tới đây chỉ là gặp chú dì, hỏi thăm tình hình sức khỏe của hai người thế nào và tặng món quà lấy thảo thôi”

“Bây giờ gặp được chú dì rồi, cháu thấy đủ rồi nên đến lúc cháu phải đi”

“Chú Dũng, rất vui khi được gặp lại chú, đây là tấm lòng của cháu”

Diệp Phi đưa nhân sâm Chu Trường Sinh đưa mình ra.

Sau đó xoay người rời khỏi phòng.

Rốp rẻng nhanh nhẹn thế nhỉ?

Lý Mạt Mạt sửng sốt, sau đó kịp phản ứng, giả vờ lạnh lùng…

“Diệp Phi, Diệp Phi…” Lý Đại Dũng vội vàng nói với con gái: “Mạt Mạt, con mau gọi Diệp Phi về đây đi, nó không quen đường quen nẻo thì đi cái gì mà đi?”

Liễu Nguyệt Linh lên tiếng: “Người ta có kế hoạch rồi, ông chen vào làm gì?”

Lý Mạt Mạt thoáng do dự rồi ngồi đó không nhúc nhích.

Người ta cố tình lạnh lùng tạo sự chú ý của cô ta, cô ta chạy theo thì trúng bẫy rồi còn gì nữa?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio