Chàng Rể Bác Sĩ

chương 832

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Lý Mạn Mạn vội vàng khoát tay: “Cậu đừng so đo với anh ta.

“Diệp Phi mau ngồi xuống đi, khách hàng này ghê gớm lắm, anh không nên khoe khoang”

Lý Mạn Mạn nói với vẻ sốt ruột: “Không cẩn thận là sẽ gãy †ay gãy chân đấy”

Diệp Phi cười nhạt một tiếng: “Yên tâm đi, tôi không sao đâu.

“Diệp Phi, đây là do anh nói đấy nhé, xem như anh đã đồng ýồi”

Vương Tông Nguyên vội vàng quyết định chuyện này: “Cho anh thời gian một tuần để đòi tiền lại”

“Đòi được thì cho anh hai trăm vạn, không đòi được thì anh lăn ra khỏi tập đoàn Như Ý cho tôi: “Còn có trích phần trăm của hai hợp đồng ký tiếp hôm trước cũng phải sung công, bởi vì anh đã làm lãng phí thời gian của mọi người.”

Cậu ta nói với Lý Mạn Mạn: “Mạn Mạn đừng có khuyên anh ta nữa, người trẻ tuổi nên học được cách trưởng thành”

Lý Mạn Mạn chỉ có thể bất đắc dĩ ngậm miệng, sau đó lại dậm chân Diệp Phi một cái, đúng thật là không biết trời cao biển rộng gì mà.

“Lấy lại số tiền đó thì không cần một tuần lễ”

“Không cần tới một tuần ư?”

Một nhân viên tiêu thụ nữ ngồi cười khinh: “Giống như lần trước, chỉ cần một cú điện thoại của anh là giải quyết được à?”

Diệp Phi vừa nhập số điện thoại vừa nói: “Đúng thế, chỉ cần một cuộc điện thoại mà thôi”

“Ha ha ha… Mấy chục người đều ngửa mặt lên trời cười vang rồi sau đó dùng ánh mắt châm biếm nhìn Diệp Phi.

Bọn họ đã nghe người ta nói rồi, Diệp Phi có thể ký tiếp được hai hợp đồng kia là vì Vương Tông Nguyên cố ý sắp xếp, mục đích là để cho anh lập công.

Cho nên đám người rất khinh thường Diệp Phi.

Mấy người phụ nữ xinh đẹp che miệng cười khẽ, Diệp Phi còn tưởng mình thật sự có mối quan hệ rộng như thế à, anh mất đi sự che chở của Vương Tông Nguyên thì còn có thể làm được gì chứ?

Lý Mạn Mạn cũng nhìn Diệp Phi với vẻ không vừa lòng: “Được rồi Diệp Phi, đừng giả vờ nữa, mọi người đều hiểu rõ, giả vờ chỉ khiến người ta ghét thêm thôi”

Vương Tông Nguyên hừ một tiếng rồi nói: “Diệp Phi à, đừng có làm mấy chuyện này nữa”

Vương Tông Nguyên cũng không tinh Diệp Phi lại có thể dùng một cuộc điện thoại mà giải quyết xong chuyện này.

“Đinh…” Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối, Diệp Phi nói một tiếng rằng: “ghd, tới tập đoàn Như Ý trả hai nghìn vạn tiền nợ: Mấy người phụ nữ xinh đẹp nghe anh nói thế thì lại cười với vẻ khinh thường và châm biết Lý Mạn Mạn cũng rất tức tối, Diệp Phi làm cho cô ta thất vọng quá mức.

Cô ta không hề ngờ rằng Diệp Phi sẽ biến thành người như thế này.

Sĩ diện hảo.

Hay là đây mới là con người thật của Diệp Phi?

“Đùng… Mười phút sau, ngay lúc bọn người Vương Tông Nguyên tan họp với vẻ khinh thường thì đột nhiên cổng lớn của bộ phận PR bị đẩy ra.

Ghd mang theo một nhóm người bước vào.

Khí thế rất mạnh mẽ, để cho rất nhiều người ngẩn ra, cũng khiến cho Vương Tông Nguyên bất ngờ đến nỗi trợn mắt há mồm.

Ghd ư?

Anh ta tới thật à? Sao lại thế được?

Một đám người nhân viên tiêu thụ không thể tin được, ‘Vương Tông Nguyên cũng không tin, Lý Mạn Mạn cũng đang cố gắng dụi mắt.

Chắc chắn là đang nằm mơ, sao mà thế được chứ?

“Anh Diệp Phi có ở đây không?”

Ghd nói với vẻ hòa nhã: “Tôi đến để thanh toàn hai nghìn vạn tiền nợ.

“Anh tìm tài vụ thanh toán đi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio