Chương :
Diệp Phi kéo một cái ghế cho Thẩm Đông Tinh: “Vẫn chưa ăn cơm đúng không? Tự đi lấy bát đũa ra ăn chung đi!”
Xử lý mọi việc trong thời gian ngắn như vậy, lại còn cạy được miệng của Noriko Shizuka, chắc chắn là Thẩm Đông Tinh đã dồn hết sức lực.
“Cảm ơn anh Phàm”
Thẩm Đông Tinh rất vui vẻ, chạy vào bếp nhanh chư chớp, sau đó cầm chén đũa ra đây ăn cơm.
Cái kiểu nhảy nhót kia giống hệt như một học sinh tiểu học được khen ngợi.
“Người của Huyết Y Môn sao?”
Diệp Phi tiêu hóa nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi: “Huyết ‘Y Môn phái ra hai người bán mạng vì Lăng Thiên Thủy, có phải Lăng Thiên Thủy cũng là người của Huyết Y Môn hay không?”
“Chuyện này cũng không rõ, Noriko Shizuka chỉ là cỗ máy giết người, cô ta đã giết không ít người cho Lăng Thiên Thủy nhưng mà không biết nhiều chuyện lắm về Lăng Thiên Thủy”
Thẩm Đông Linh gắp một miếng đậu cho vào miệng: “Chỉ là tôi đoán cô gái đó chẳng phải là người tốt đẹp gì”
“Chưa nói đến việc bên cạnh cô ta có người của Hắc Y Môn, ngay cả thương hội Thiên Lang cũng qua lại với Nhật Bản, lợi dụng có nhà họ Trịnh là chỗ dựa vững chắc, bán tất cả đồ tốt trong nước cho Nhật Bản với giá rẻ.”
“Chuyện này có thể thấy cô ta là người của Nhật Bản rồi”
Diệp Phi nhẹ nhàng gật đầu, lại hỏi lại một câu: “Biết Huyết Y Môn đang làm gì không?”
“Em cũng tò mò hệt như anh Phàm vậy, nên đã hỏi Noriko Shizuka”“
Thẩm Đông Tinh cười hì hì: “Cô ta nói cũng giống như các hiệp hội y học của chúng ta vậy, chỉ là tập trung hơn vào nghiên cứu y khoa và trị liệu lâm sàng, cũng xem như là một tổ chức lớn có trăm năm lịch sử của Nhật Bản.”
“Nhưng mà em không thể nào tin được, một hiệp hội y học sao lại có cỗ máy giết người chứ?”
“Chỉ là em muốn tới để báo cáo trước với anh Phàm, với cả là vết thương của cô ta cũng cần được chữa trị nên bây giờ tạm thời chưa thể tra hỏi”
Hắn nói những điều đã biết cho Diệp Phi: “Đợi lát nữa quay về em nhất định sẽ tra hỏi.”
Diệp Pháp cũng không tin người của Huyết Y Môn là người tốt, trừ sự tồn tại của những người như Noriko Shizuka ra thì còn cả việc nuôi chó cũng khiến cho anh có ấn tượng rất kỳ lạ.
“Rầm!” Diệp Phi đang định nói thì lại nghe bên ngoài có tiếng ô tô gầm rú, tiếp sau đó là một tiếng va chạm thật lớn, cửa sắt bị tông sập, hơn mười chiếc xe nối đuôi nhau đi vào.
Diệp Phi mở camera ở đại sảnh ra xem, thấy mấy trăm người đàn ông áo đen lực lưỡng đang bước ra khỏi xe, trong tay mỗi người đều cầm búa.
Quần áo trên người họ đều vẽ một cái đầu sói.
Bọn họ hùng hổ bao vây toàn bộ biệt thự Phi Long.
Tiếp đó, một tên vóc dáng cao lớn cầm gậy nanh sói bước lên trước một bước, hùng hổ quát: “Diệp Phi, tao là Hắc Lang của Thiên Lang”
“Mày bắt chị em của bọn tao, tao cho mày ba phút, thả người sau đó lập tức nói xin lỗi.”
“Nếu không… tao sẽ san bằng biệt thự này của mày, chém mày thành ngàn mảnh.
Trong ánh đèn, cả người của Hắc Lang toát ra khí thế giết chóc, bày ra tư thế tấn công bất cứ lúc nào: “Người đâu, đếm ngược thời gian cho tao.”
Một tên đàn em lập tức lấy ra một cái đồng hồ cát, đặt phịch xuống bậc thềm phía trước.
Những hạt cát không ngừng rơi xuống.
Vô cùng căng thẳng.
Thẩm Đông Tinh nheo mắt: “Anh Phàm, không hay rồi, Thiên Lang hội đã tìm đến cửa”
Diệp Phi cười nhạt: “Xem ra là Noriko Shizuka rất quan trọng với Lăng Thiên Thủy nhỉ.”
Không thèm để ý đến việc biệt thự này là Chu Trường Sinh tặng cho mình, còn dám để hơn ba trăm anh em tinh nhuệ của Thiên Lang đến đây, có thể thấy là Lăng Thiên Thủy xem Noriko Shizuka là tình thế bắt buộc.
“Anh Phàm, anh tạm thời tránh đi”
Vẻ mặt Thẩm Đông Tinh u ám hơn: “Em lập tức triệu tập anh em liên đoàn võ thuật.”