Chương :
Diệp Phi cười nhạt: “Tôi cứ tưởng rằng lão già này muốn phô trương thanh thế, không ngờ đúng là thật sự muốn quyết chiến với tôi”
Anh cảm giác mình đã đánh giá thấp giá trị của Lăng Thiên Thủy.
Vẻ mặt Vương Đông Sơn chần chừ: “Hội trưởng Diệp, đừng nên nhận chiến thư này”
Diệp Phi cười nói: “Miyamoto Takumamori đáng sợ vậy sao?”
“Tùy là đã nhiều năm nay Miyamoto Takumamori chưa từng ra tay, chỉ đa phần là truyền dạy kiếm thuật cho con cháu đệ tử, nhưng mà lúc trở thành Thánh kiếm cũng đã đạt tới cấp độ Huyền Cảnh…”
Vương Đông Sơn thở dài một hơi: “Nhưng mà đã nhiều năm như vậy, ai biết được đã đến trình độ nào”
“Chỉ là có thể bồi dưỡng được mười cao thủ Huyền cảnh, còn vẫn luôn xuất hiện trong danh sách mười đại thánh kiếm, đi đến Địa Cảnh, chính là tông sư của võ đạo, có thể nói là ông tổ của võ đạo”
Tìm khắp Hoa Họa này, hơn một tỷ rưỡi người cũng chưa có được một lão quái vật như vậy, cũng chưa có đến mười cao thủ đạt đến địa cảnh được biết đến.
Ba mươi sáu hội trưởng của liên đoàn võ thuật cũng được xem như là anh hùng một phương nhưng mà vẫn còn nằm trong cấp Hoàng Cảnh, chưa có ai tiến vào địa cảnh, có thể thấy được địa cảnh kinh khủng và đáng sợ thế nào.
Hoàng Thiên Kiều cũng biết về Miyamoto Takumamori, cũng lo lắng nhìn Diệp Phi nói: “Nghe nói hai mấy năm trước toàn bộ Nhật Bản hỗn loạn, ngày nào cũng có thương hội chém giết tranh chấp địa bàn, có thể nói là thời kỳ đại chiến của Nhật Bản”
“Vì muốn kết thúc chuyện này, Miyamoto Takumamori một mình một ngựa đã giết chết liên tiếp mười bảy kẻ cầm đầu, lại tiễn tòa bộ ba mươi sáu cao thủ về chầu trời”
“Ông ta gộp gần một trăm thương hội lại thành một tổ chức, còn lấy tên là tổ chức Anh Đào, để cho đại đệ tử là Chiba Yasuo thay ông ta chấp trưởng, đến lúc đó thì thiên hạ mới bình yên.”
Cô nói thêm: “Vậy nên đúng là Miyamoto Takumamori không dễ trêu chọc”
“Gì mà dễ chọc với không dễ chọc chứ, núi Ngô Đồng ở Nam Lăng chúng ta, là địa bàn của chúng ta”
Thẩm Đông Tinh vỗ bàn một cái nói: “Nhận thư quyết chiến, sau khi đợi Miyamoto Takumamori lên đỉnh núi xong thì phủ kín đường.”
“Sau đó mai phục mấy trăm người trên đỉnh núi, mấy trăm khẩu súng ngắn, không tin không bắn chết ông ta”
Đêm nay là tiệc rượu Nam Lăng, Thẩm Đông Tỉnh đi theo Diệp Phi nở mày nở mặt, sĩ khí đang dâng cao, hắn không thể nào nuốt trôi lời nói chán nản như vậy.
Hoàng Tam trọng cũng lên tiếng: “Đúng vậy, chúng ta nhiều người nhiều súng nhiều dao, cho dù ông ta có là ai thì cũng trực tiếp dùng súng bản chết là được”
“Thô bạo hơn một chút, chôn thuốc nổ trên đỉnh núi, anh Phàm ngay cả cái bóng cũng không cần xuất hiện thì đã có thể nổ bùm chết Miyamoto”
Hắn đã sớm xem Diệp Phi là thần tượng nên không thể để Miyamoto Takumamori chèn ép lên đầu Diệp Phi.
“Đầu óc mấy người bị nước vào rồi à?”
Hoàng Thiên Kiều tức giận mắng: “Đây là một đấu một, là gửi thư quyết đấu, là muốn quyết chiến quang minh chính đại, không thể dựa vào âm mưu quỷ kế để dành chiến thắng.”
“Đừng nói là rất khó giở trò đâm lén sau lưng của người như Miyamoto Takumamori, ngay cả có cơ hội thì chúng ta cũng không thể dùng thủ đoạn như vậy, nếu không sẽ bị toàn bộ giới võ thuật công kích.”
Hoàng Thiên Kiều phân tích rất kỹ: “Vậy nên là trận chiến này, hoặc là quyết chiến thật, hoặc là từ chối thư thách đấu này”
Hoàng Tam Trọng và Thẩm Đông Tỉnh gãi gãi đầu, hình như là Hoàng Thiên Kiều nói rất có lý, cũng không sợ danh tiếng, chỉ là sợ không đánh lén được Miyamoto thì hậu quả khó mà lường được.
Diệp Phi nhìn Hoàng Thiên Kiều một chút, ánh mắt có thêm sự khen ngợi, cảm giác cô ấy đã trưởng thành hơn trước đây rất nhiều.
“Hội trưởng Diệp, tôi cảm thấy là không nên nhận chiến thư này”
Mặt cười của Tiết Như ý cũng trở nên nặng nề: “Hội trưởng anh cũng không cần cảm thấy mất mặt, Miyamoto đã là nhân vật thành danh mấy chục năm nay, bắt nạt một người mới như anh cũng vốn không tốt đẹp gì.”
“Anh từ chối trận đấu này cũng sẽ không ai nói anh mềm yếu, dù sao đây cũng chỉ là ỷ mạnh hiếp yếu”
“Trái lại, nếu như anh chấp nhận khiêu chiến, sẽ có người nói anh bị điên, không biết lượng sức mình”
Cô và Vương Đông Sơn đều giống nhau, không nhìn ra được cảnh giới của Diệp Phi, nhưng mà xét về biểu hiện và tuổi tác thì cùng lắm cũng chỉ ở cấp đỉnh phong của Huyền Cảnh, quá lắm thì là đỉnh cao nhất của Huyền cảnh.
Đỉnh cao nhất của Huyền cảnh chỉ là thực lực yếu nhất của Miyamoto Takumamori, dù Diệp Phi dùng hết sức thì trận chiến này cũng hoàn toàn không cần đánh.