Chương :
Vương Đông Sơn phụ họa một câu: “Hội trưởng Diệp, để tôi viết một bức thư từ chối trận quyết chiến này đi”
Diệp Phi hơi ngồi thẳng người dậy: “Làm sao? Sợ tôi không đánh thắng được Miyamoto Takumamori?”
Anh không biết là Miyamoto Takumamori thật sự ghê gớm ra sao, cũng không biết cảnh giới của mình là gì, nhưng mà vẫn cảm thấy là có thể gánh vác được.
“Hội trưởng, không phải ý này, chỉ là cảm thấy không nhất thiết phải ứng chiến”
Vương Đông Sơn uyển chuyển cười nói: “Ngài quyền cao chức trọng, dù sao cũng nên để ý thân phận, không thể cứ ai tuyên chiến cũng chấp nhận hết được.”
Thẩm Đông Tinh cũng suy nghĩ; “Đúng vậy, không thể ứng chiến, ông ta là cái thá gì chứ, ông ta muốn khiêu chiến với ai thì người đó phải chấp nhận sao?”
“Miyamoto Takumamori dám giở trò với anh Phàm, anh Phàm ngày nào cũng sẽ khiêu chiến với đệ tử của ông ta, ví dụ như là mấy người Chika Yui đó, xem thử xem Miyamoto có để bọn họ đến ứng chiến hay không?”
Hắn gân cổ hô: “Tôi sẽ liệt kê danh sách đệ tử của ông ta ra, sau đó phát thư tuyên chiến với từng người từng người một, tức chết lão già Miyamoto đó”“
“Hội trưởng, lùi một bước trời cao biển rộng.”
Tiết Như ý cũng nhìn Diệp Phi: “Tạm thời nhường nhịn, vì thắng lợi xa hơn”
“Bây giờ hội trưởng quyết chiến với Miyamoto, tỷ lệ thắng không cao, nhưng mà chỉ cần từ chối trận quyết chiến này, đợi thêm khoảng ba năm nữa, anh nhất định có thể thắng được Miyamoto”“
“Chúng ta cần gì vì cảm xúc nhất thời mà sứt đầu mẻ trán với Miyamoto chứ?”
“Có lẽ vì ông ta lo sợ rằng sau này anh sẽ càng lớn mạnh hơn nên mới lo lắng muốn bóp chết anh, chúng ta không đủ sức thì rút lui”
Cô rất nghiêm túc nói: “Mong hội trưởng Diệp suy nghĩ lại”
Hội trưởng Vương cũng cho Diệp Phi một bậc thang: “Chúng ta là người luyện võ, chủ yếu là để tu thân dưỡng tính rèn luyện cơ thể, không phải là để đánh đánh giết giết tranh chấp đoạt lợi, cần gì phải so đo với Miyamoto chứ?”
“Lời này quá giả dối”
Diệp Phi đứng lên nhìn mọi người: “Luyện võ tuy không phải để đánh đánh giết giết, nhưng cũng không phải là để làm rùa đen rụt cổ”
“Miyamoto Takumamori đã muốn đấu đến cùng, lại còn hạ chiến thư trước mặt nhiều người như vậy, nếu không mạnh mẽ đáp trả thì sau này anh em đệ tử Nam Lăng mãi sẽ không ngóc đầu lên được”
“Không sợ thua, sợ nhất là ngày cả dũng khí để chiến đấu cũng không có.”
“Đây không phải là tinh thân của hiệp hội võ thuật Nam Lăng, ít nhất là hiệp hội võ thuật Nam Lăng trong tay tôi không như vậy”
Anh đặt ngón tay lên thư quyết chiến: “Truyền lệnh ra ngoài!”
“Chấp nhận quyết đấu!”
Ngày hôm sau, liên đoàn võ thuật Nam Lăng tuyên bố chấp nhận quyết chiến với Miyamoto Takumamori.
Tuyến bố này vừa đưa ra thì khắp giới võ thuật chấn động.
Ngoại trừ đệ tử của liên đoàn võ thuật Nam Lăng ra thì những người còn lại đều cảm thấy Diệp Phi điên rồi.
Một phân hội trưởng, một người mới hơn hai mươi tuổi cũng dám ứng chiến với Miyamoto Takumamori”
Đây không phải là ăn gan báo mà là không biết sống chết.
Miyamoto Takumamori đã thành danh nhiều năm, lúc Diệp.
Phi vẫn còn bú sữa mẹ thì người ta đã là ngôi sao mới của giới võ thuật Nhật Bản, Diệp Phi lấy gì tư cách gì mà đối đầu”
Không biết tự lượng sức mình, không biết trời cao đất rộng, vô số nghỉ ngờ và chế giễu nổi lên.
Trong lúc bên ngoài đang xôn xao không tin tưởng Diệp Phi, Diệp Phi đang ở biệt thự Phi Long bế quan tu luyện.
Tuy là anh ứng chiến trong tâm thế như vũ bão nhưng mà không có nghĩa là anh đã nắm chắc thắng lợi, vậy nên vẫn cần dành thời gian tu luyện thêm.
“Thái cực kinh” tổng cộng có chín phần, bây giờ Diệp Phi mới chỉ tu luyện đến hết hai phần, vẫn chưa nhảy đến phần thứ ba.
Anh mong là trong một tuần này có thể sớm tiến bộ, vậy thì lúc chiến đấu với Miyamoto Takumamori cũng tự tin thêm mấy phần rồi.