Chương :
Người hầu vội gật đầu, cười đáp: “Hôm nay, chủ gia tộc họ Lý dẫn cháu ông ấy là Lý Bảo Tuấn đến Hoàng tộc dạm hỏi”.
Dương Chấn nhíu mày, hỏi: “Là Lý Bảo Tuấn của nhà họ Lý muốn kết hôn với Thượng Quan Nhu?”
Người hầu đáp: “Đúng vậy!”
Cơn giận dữ bất chợt tràn ra từ trên người Dương Chấn, vội vàng tới hỏi cưới như vậy sao?
Thời gian qua, mỗi ngày Dương Chấn đều cố gắng cưỡng ép bản thân sử dụng tầng thứ nhất trong phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, hôm nay đã tăng thời gian sử dụng từ năm, sáu giây lên tới năm, sáu phút.
Kế hoạch ban đầu của Dương Chấn là trong một tuần cố gắng khôi phục các vết thương trên người, nhưng nhờ việc có thể duy trì năm, sáu phút sử dụng tầng hô hấp thứ nhất, tốc độ hồi phục của anh cũng tăng lên mấy lần, hiện tại, các vết thương trên người anh về cơ bản đã khỏi hẳn.
Ngoài ra, Dương Chấn còn kinh ngạc phát hiện, khi tiếp tục tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, trước đây, nguồn năng lượng thông qua phép hô hấp để biến thành nguồn lực tăng cao võ thuật của bản thân thì nay đã được dùng để tăng mạnh sức chống đỡ của thân thể.
Thực lực cũ của Dương Chấn vốn đã đạt với Siêu Phàm Tam Cảnh, độ mạnh của thân thể cũng tương đương với cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, tuy nay cảnh giới võ thuật không còn nhưng độ mạnh của thân thể lại vẫn tăng lên.
Phát hiện này khiến Dương Chấn mừng rỡ vô cùng, cứ tiếp tục theo quy luật ấy, độ mạnh của thân thể anh sẽ càng ngày càng tiến bước, đến khi đó, dù có so đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đối phương cũng không thể dễ dàng giết anh được.
Ngày nay, các đòn tấn công của cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh với anh hoàn toàn không có tác dụng gì.
Nhưng điều này còn chưa đủ, chỉ khi cảnh giới võ thuật khôi phục, anh mới có thể phát huy thực lực mạnh nhất.
Nếu không, dù hiện tại thân thể anh đạt tới độ mạnh của thân thể cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh thì anh cũng không phải là đối thủ của cao thủ võ thuật Siêu Phàm Tam Cảnh.
Cùng lúc đó, trong Hoàng phủ họ Thượng Quan, tại một khu nhà cao cấp khác.
“Sau khi biết tin nhà họ Lý đến cầu hôn Thượng Quan Nhu, Dương Chấn có phản ứng gì?”
Thượng Quan Hoàng nhìn về phía một gã người hầu, hỏi.
Nếu Dương Chấn có mặt ở đây, anh sẽ nhận ra, gã người hầu kia chính là người anh vừa mới chặn đường để hỏi tin.
Người hầu vội nói: “Hình như cậu ta vô cùng tức giận, nhưng ngay sau đó lại im lặng, như là đang suy nghĩ điều gì, lông mày cũng nhíu chặt lại”.
Thượng Quan Hoàng lại hỏi: “Trừ điều đó thì không còn phản ứng nào khác, cũng không nói gì thêm à?”
Người hầu kia lắc đầu.
Thượng Quan Hoàng cho người hầu lui ra ngoài, mặt lộ vẻ nghi hoặc: “Chỉ phẫn nộ thôi sao?”
Kế hoạch của lão ta là lợi dụng Dương Chấn đối phó với nhà họ Lý, nhưng bây giờ, Dương Chấn chỉ lộ vẻ tức giận, lại không có bất cứ cử chỉ nào khác, điều này làm lão ta hơi thất vọng.
So với việc gả Thượng Quan Nhu vào nhà họ Lý để nhận được sự ủng hộ từ gia tộc họ Lý, lão ta càng muốn phá đổ nhà họ Lý, để từ nay về sau, Hoàng thành Thượng Quan này sẽ do Hoàng tộc họ Thượng Quan định đoạt mọi thứ.
Có lẽ như thế còn chưa đủ, đã vậy thì sẽ phải cho cậu ta thêm chút cảm giác bị đè nén nữa mới được.
Chẳng bao lâu sau, người nhà họ Lý đã tới, Lý Giang Hùng dẫn theo Lý Bảo Tuấn đang hết sức kích động đi vào Hoàng tộc họ Thượng Quan, đám người hầu đi sau còn khiêng theo vài rương quà quý.
“Lý Giang Hùng cùng cháu trai Lý Bảo Tuấn đến xin gặp mặt Hoàng Chủ!”
Đi tới trước cung điện của Thượng Quan Hoàng, Lý Giang Hùng cất cao giọng hô.
Thượng Quan Hoàng cười lớn, nói: “Ông chủ Lý khách sáo rồi, mau vào đi!”
Lúc này, trong điện Thượng Quan Hoàng, Thượng Quan Hoàng đang ngồi trên ngai vàng, bên dưới là những thành viên dòng chính của Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Thượng Quan Nhu cũng có mặt ở đó, thấy Lý Giang Hùng dẫn theo Lý Bảo Tuấn vào trong cung điện, gương mặt xinh đẹp của cô ta hoàn toàn không có một tia dao động nào.