Chàng Rể Chiến Thần

chương 2730

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Nhưng những thứ năm trong phạm vi năm mét xung quanh Miêu thành chủ vân không làm sao, như không gì có thể xâm phạm.

Miêu thành chủ vẫn ngồi vững, ảnh hưởng khổng lồ từ cú va chạm kia không hề ảnh hưởng đến ông lão.

“Rầm rầm rầm!”

Trận chiến vẫn tiếp diễn, Dương Chấn hoàn toàn phát huy trạng thái mạnh nhất của mình, nhưng cho dù như thế thì anh vẫn không phải đối thủ của Hoàng Tiến, lần va chạm nào cũng bị ông †a áp đảo.

Sau khi đánh mấy chiêu, khóe miệng Dương Chấn đã rỉ máu.

Không ngờ anh lại bị nội thương!

Hoàng Tiến cũng không thoải mái gì cho cam, sắc mặt ông ta tái nhợt, còn có vẻ đau đớn, hình như đang phải chịu áp lực khổng lồ.

“Chiến!”

Hoàng Tiến hét lớn, lại lao tới chỗ Dương Chấn.

Dương Chấn chưa kịp hồi phục thì đã phải đánh tiếp với Hoàng Tiến rồi.

Ban đầu, Dương Chấn vấn phải chịu áp lực cực lớn, nhưng sau khi hai người tiếp tục chiến đấu, Dương Chấn chợt phát hiện khí thế của Hoàng Tiến đang dần yếu di.

| “Rầm!”

Mãi đến khi Dương Chấn đánh bay Hoàng Tiến, anh mới nhận ra ông ta thực sự không chịu nổi nữa rồi.

Dương Chấn hơi choáng váng, hồi nấy thực lực của Hoàng Tiến vẫn ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh, sao chỉ sau thoáng chốc đã yếu hẳn đi?

Còn bị anh đánh bay trong một đòn nữa chứ.

Sau khi rơi xuống đất, Hoàng Tiến hộc máu, khí thế lập tức tan biến.

Đôi mắt đen nhánh của Hoàng Tiến cũng dần trở lại bình thường.

“Ông thua rồi!”

Dương Chấn nhìn Hoàng Tiến từ trên cao với vẻ mặt nặng nề.

Nhưng Hoàng Tiến lại bò dậy, nhìn về phía Dương Chấn: “Tôi vẫn đứng dậy được, tức là chưa thua! Tôi đã nói rồi, trừ khi cậu giết tôi, bằng không, chỉ cần tôi có sức tái chiến, chắc chản tôi sẽ tiếp tục quấy rây cậu!”

Dương Chấn không hiểu tại sao Hoàng Tiến lại kiên trì như thế, nhưng anh biết với trạng thái bây giờ của ông ta, có lẽ ông ta còn không chịu nổi một đòn từ anh.

Hoàng Tiến chưa đi đến trước mặt Dương Chấn thì đã lảo đảo, ngã đập mặt xuống đất, trên mặt lập tức đây máu tươi.

Nhưng Hoàng Tiến vẫn không chịu bỏ cuộc, ông ta lại bò dậy, nghiến răng nghiến lợi: “Dương Chấn, lại đây, chúng ta đánh tiếp!”

Dương Chấn vẫn không nhúc nhích, cũng không thấy vui khi thăng. Anh cảm thấy rất nặng nề, không hiểu tại sao Hoàng Tiến phải kiên trì như vậy.

Dương Chấn lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không giết ông! Ông cũng đã bỏ qua cho tôi khi có thực lực giết tôi, xem như lần này chúng ta hòa, nếu lần sau ông dám gây sự nữa, tôi sẽ không tha cho ông!”

“Tôi vẫn chưa ngã xuống! Tôi vẫn chiến đấu được!”

Hoàng Tiến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bây giờ ông ta đi đường cũng khó khăn, lấy đâu ra sức đánh tiếp chứ?

Dương Chấn không nói gì thêm, chỉ nhìn Hoàng Tiến đang bước từng bước về phía mình.

Khi sắp đến trước mặt anh, Hoàng Tiến bỗng lảo đảo, ngã nhào xuống đất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio