Chương :
“Sau mười phút, chân ông sẽ mất cảm giác ngay”.
Mục thành chủ rất vui mừng, kích động hỏi: “Thật thế à?”
Ông lão nhìn chäm chăm vào Phùng Tiểu Uyển.
Phùng Tiểu Uyển gật nhẹ đầu: “Thật ạ!”
“Ha ha, tốt quát”
Mục thành chủ cười lớn: “Tôi đã không đứng dậy rất nhiều năm, cho dù chỉ có mười phút, tôi cũng hài lòng lắm rồi. Khi nào thì bắt đầu thế?”
Mục thành chủ hơi nôn nóng.
Dương Chấn nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, em cần châm cứu trong bao lâu?”
Phùng Tiểu Uyển đáp: “Mười phút ạ!”
Dương Chấn lại nhìn về phía Mục thành chủ: “Sau khi thành chủ Hoài Thành tiến vào Thiện Thành thì Tiểu Uyển sẽ châm cứu cho ông, được không?”
Mục thành chủ gật đầu, mỉm cười: “Như thế rất tốt!”
Giữa lúc họ đang nói chuyện, Mục Hoa bỗng vội vàng bước đến, mở miệng nói: “Thành chủ, thành chủ Hoài Thành vừa tiến vào Thiện Thành, bây giờ đang đi về phía Mục phủ, khoảng năm phút nữa sẽ đến”.
Dương Chấn kinh ngạc nói: “Nhanh thế à”
Mục thành chủ híp mắt: “Lão già này đúng là rất nhanh!”
Ông lão nói tiếp: “Nếu thành chủ Hoài Thành tới, ông cứ nghĩ cách giữ chân ông ta, không nhất thiết phải xung đột”.
Mục Hoa vội đáp: “Vâng, thưa thành chủ!”
Sau khi Mục Hoa rời đi, Mục thành chủ lập tức nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, vất vả cho cháu rồi!”
Phùng Tiểu Uyển gật đầu, lấy túi kim ra, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm túc.
Dương Chấn nhìn Phùng Tiểu Uyển rồi lặng lẽ ra ngoài, tìm lão Cửu và Hoài Lam.
Vừa vào phòng, Hoài Lam đã sốt ruột nói: “Anh Chấn, hồi nấy thành chủ Hoài Thành đã tiến vào Thiện Thành, nhiều nhất là năm phút nữa, ông ta sẽ đến Mục phủ”.
Dương Chấn gật đầu, nghiêm nghị nói: “Tiểu Uyển đang châm cứu cho Mục thành chủ, nhưng cần mười phút thì mới có thể giúp chân Mục thành chủ tạm thời khôi phục”.
Lão Cửu nhướng mày, mở miệng nói: “Vậy thành chủ Hoài Thành sẽ phải nán lại Mục phủ năm phút, bằng không, với trạng thái bây giờ của Mục thành chủ, ông ta không thể là đối thủ của thành chủ Hoài Thành”.
Ông lão là người mạnh nhất bên cạnh Dương Chấn nên cũng cảm nhận thực lực của đối phương rõ hơn.
Tuy khí thế của Mục thành chủ rất mạnh, nhưng ông lão có thể cảm nhận được, khí thế của thành chủ Hoài Thành còn mạnh hơn.
Lần này thành chủ Hoài Thành đến Mục phủ, rất có thể là để thăm dò thực lực của Mục thành chủ, nếu thực lực của Mục thành chủ không bằng thành chủ Hoài Thành, chắc chăn thành chủ Hoài Thành sẽ gây áp lực cho Mục thành chủ, ép ông lão giao Dương Chấn ra.
Thế nên bây giờ, thực lực của Mục thành chủ càng mạnh thì họ càng an toàn.