Chương
Chắc chắn Đỗ Trọng sẽ không dễ dàng tha cho ông ta.
Nhưng nếu bây giờ ông ta nhận thua thì sẽ làm mất mặt cao thủ nước Dương, bên nước Dương cũng không dễ dàng tha cho ông ta mất.
Cho dù lựa chọn thế nào, tình cảnh của ông ta cũng hết sức không ổn.
“Cao thủ Chiêu Châu đúng là hèn hạ trơ trẽn, trước đó các người cử cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh lên đánh với cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh của nước Dương chúng tôi, chúng tôi đã chấp nhận rồi, không ngờ lần này, các người còn cử cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ đi khiêu chiến cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ nữa”.
“Cao thủ Chiêu Châu, hết người rồi à? Có giỏi thì để cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh lên sàn đấu đi? Nếu các người sợ, cùng lắm tất cả cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh của các người cùng lên, chỉ cần một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh của nước Dương chúng tôi là đủ để đánh bại hết cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh bên các người rồi”.
“Cao thủ Chiêu Châu, các người dám khiêu chiến cùng cảnh giới không? Nếu không dám thì mau nhận thua đi cho lành”.
…
Trong lúc nhất thời, cao thủ nước Dương đều kích động quát.
Sắc mặt của cao thủ Chiêu Châu hết sức khó coi, nhưng không phản bác nổi, tuy có vẻ Ryosuke Nakatsu mới đến Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, nhưng đã đánh bại cả cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ của Chiêu Châu.
Ngay cả Thái Chính Dương cũng thua, nói gì đến những cao thủ khác? Hơn nữa còn là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh.
Đỗ Trọng đứng trên sàn đấu, thản nhiên nhận những lời nói từ cao thủ nước Dương, bình tĩnh nhìn về phía trọng tài: “Trọng tài, có thể bắt đầu ván này chưa?”
Trọng tài thấy không kéo dài được nữa, bèn nhìn Đỗ Trọng với vẻ không vui, nói lớn: “Trận đấu tiếp tục!”
Đỗ Trọng nhìn Ryosuke Nakatsu đang đứng im, lạnh lùng nói: “Cho ông mười giây, nếu trong mười giây, ông không ra tay với tôi, tôi không thể làm gì khác ngoài việc ra tay trước”.
Nghe thấy Đỗ Trọng nói thế, Ryosuke Nakatsu chỉ cảm thấy áp lực hơn, ông ta khẳng định chỉ cần bây giờ ông ta ra tay, Đỗ Trọng sẽ đánh rất ác.bg-ssp-{height:px}
Nhưng không ra tay cũng không được.
Khi mười giây sắp hết, rốt cuộc Ryosuke Nakatsu cũng hạ quyết tâm, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi liều mạng với ông!”
Ông ta nói rồi lao đến chỗ Đỗ Trọng.
Đúng lúc này, trong mắt Đỗ Trọng bỗng lóe lên vẻ lạnh lùng mãnh liệt, ông ta lập tức giậm mạnh chân.
“Rầm!”
Một tiếng động rất lớn vang lên, cả sàn đấu như rung chuyển.
Bóng dáng Đỗ Trọng cũng biến mất.
“Rầm!”
Ngay sau đó, trước sự khiếp sợ của người xem, Đỗ Trọng đánh trúng ngực Ryosuke Nakatsu, Ryosuke Nakatsu vừa đánh bại mấy cao thủ Chiêu Châu với phong thái vô địch lập tức hộc máu, bay ra xa.
“Rầm!”
Lại có thêm một tiếng động rất lớn vang lên, Ryosuke Nakatsu nặng nề ngã xuống đất.
Sau khi chạm đất, Ryosuke Nakatsu không sao bò dậy nổi, máu tươi ồng ộc tuôn ra khỏi miệng, sau mấy giây ngắn ngủi, ông ta đã nằm im không nhúc nhích.
“Chết rồi à?”