Chương
Có người khiếp sợ hô lên.
Ryosuke Nakatsu quá mạnh, sự mạnh mẽ mà ông ta thể hiện với đám đông trước đó khiến người khác không ngờ đến việc bây giờ ông ta đã bỏ mạng.
Chẳng riêng gì cao thủ nước Dương, cao thủ Chiêu Châu cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng khác với cao thủ nước Dương, phần lớn sự kinh ngạc của cao thủ Chiêu Châu là do Đỗ Trọng đã ra tay tàn nhẫn.
Tuy trước đó Ryosuke Nakatsu đánh cho cao thủ Chiêu Châu tàn phế hoặc bị thương nặng, nhưng cũng không giết người, còn Đỗ Trọng vừa ra tay đã giết Ryosuke Nakatsu luôn.
Chẳng lẽ ông ta không sợ chết hả?
Bây giờ ông ta giết Ryosuke Nakatsu, cao thủ nước Dương khiêu chiến ván sau sẽ bỏ qua cho ông ta chắc?
“Đỗ Trọng, ông điên rồi à? Nếu ông muốn chết thì đừng kéo chúng tôi theo!”
Lúc này, bên Chiêu Châu, Đinh Văn Trác bỗng gào lên: “Ông có biết nếu ông làm thế thì sẽ mang phiền phức lớn tới mức nào cho cao thủ Chiêu Châu sắp khiêu chiến không hả?”
Đỗ Trọng nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Đinh Văn Trác bằng ánh mắt sắc bén: “Ông nghĩ việc các cao thủ khác của Chiêu Châu lên khiêu chiến tiếp có ý nghĩa à? Hay ông định lên sàn đấu sau khi tôi thua?”
Nghe thấy thế, Đinh Văn Trác im ngay.
Ông ta có điên thì mới lên sàn đấu sau khi Đỗ Trọng thua trận.
Lúc này, bên phía nước Dương, Yoshida Kakeru chậm rãi đứng dậy, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Nếu cao thủ Chiêu Châu đã ác với cao thủ nước Dương như thế, đừng trách cao thủ nước Dương tôi độc ác! Đỗ Trọng, ông đã thành công chọc giận tôi!”
Lúc này, trên mặt Yoshida Kakeru tràn ngập vẻ tức giận, khí thế đáng sợ cũng lan ra từ người ông ta.
Trong lúc nhất thời, khắp Võ Thần Quán tràn ngập khí thế mạnh mẽ, khiến ai cũng cảm nhận được áp lực, nhất là mấy cao thủ có tu vi thấp, dưới áp lực này, họ run rẩy một cách không kiểm soát nổi.bg-ssp-{height:px}
Đây chính là sự áp đảo của cao thủ hàng đầu với cao thủ có cảnh giới thấp, những cao thủ có thực lực cực mạnh chỉ cần phóng khí thế ra là đã đủ để trấn áp một cao thủ có cảnh giới kém họ rất nhiều rồi.
Rõ ràng Đỗ Trọng đang đứng giữa sàn đấu cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ này, nét mặt ông ta hết sức nghiêm nghị.
Nhưng dù vậy, ánh mắt ông ta vẫn kiên định, không hề có ý lùi bước.
Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng Yoshida Kakeru đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, hai người chênh nhau một trời một vực.
Đúng lúc này, Kitano Takeshi vẫn im lặng bỗng mở mắt ra, nói: “Chỉ là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà thôi, vẫn chưa có tư cách khiến phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương chúng ta ra tay”.
Nghe thấy Kitano Takeshi nói thế, Yoshida Kakeru lập tức khựng lại, tuy ông ta muốn đánh nhanh thắng nhanh, giải quyết Đỗ Trọng, nhưng không thể bỏ qua lời Kitano Takeshi nói.
Kitano Takeshi bỗng nhìn một cao thủ nước Dương: “Takao, ông lên đi!”
“Vâng!”
Cao thủ nước Dương tên Takao vội khom người, đáp.
Takao là một cao thủ trung niên, cũng là thành viên của hiệp hội võ thuật nước Dương, có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ ngang với Đỗ Trọng.
Chuyện này khiến Đỗ Trọng thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối thủ không phải Yoshida Kakeru thì ông ta vẫn còn chút hy vọng.