Chương
Đúng lúc này, Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính bên nước Dương chợt nói: “Nếu nước Dương thua, tất cả cao thủ nước Dương đang có mặt sẽ quỳ xuống, xin lỗi cao thủ Chiêu Châu!”
“Được!”
Đỗ Trọng lập tức vui mừng, vội nói: “Mọi người đã nghe hết rồi, hy vọng lúc đó các người đừng quỵt nợ nhé!”
Kitano Takeshi lạnh lùng nói: “Đương nhiên Kitano Takeshi tôi sẽ nói được làm được, nhưng nếu Chiêu Châu thua, tôi muốn tất cả cao thủ Chiêu Châu đang có mặt quỳ xuống xin lỗi cao thủ nước Dương!”
Đỗ Trọng đang định đồng ý, có cao thủ giận dữ nói: “Đỗ Trọng, ông tự đánh cược chứ không liên quan gì đến những cao thủ khác như chúng tôi, ông muốn mất mặt thì cũng đừng kéo chúng tôi theo chứ”.
“Đúng thế, ông muốn bẽ mặt thì đừng kéo chúng tôi theo, hơn nữa sao chúng tôi có thể là đối thủ của cao thủ nước Dương được? Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh bên họ vẫn chưa ra tay đâu đấy!”
“Đỗ Trọng, có chuyện gì thì ông tự chịu, đừng kéo chúng tôi vào, tôi từ chối!”
…
Đám cao thủ do Đinh Văn Trác dẫn đầu thi nhau nói, hết sức kích động.
Ngay cả rất nhiều cao thủ Võ Minh ủng hộ Đỗ Trọng cũng có vẻ bất mãn.
Họ khâm phục sự dũng cảm của Đỗ Trọng, nhưng Đỗ Trọng chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, sao đánh bại nổi cao thủ nước Dương? Biết chắc sẽ thua mà vẫn đánh cược với cao thủ nước Dương, chẳng phải là đang tự chuốc nhục à?
Đương nhiên Đỗ Trọng biết rõ sự bất mãn của cao thủ Chiêu Châu với ông ta, nhưng ông ta không quan tâm, nếu bên Chiêu Châu thua, chẳng lẽ cao thủ Chiêu Châu sẽ không mất mặt chắc?
Ông ta đã lường trước việc mình đánh cược sẽ khiến cao thủ Chiêu Châu bất mãn, nhưng không sao cả, ông ta chỉ muốn kéo dài thời gian.
Ông ta cũng tin chỉ cần Dương Chấn tới, chắc chắn Kitano Takeshi sẽ hối hận vì đã đồng ý đánh cược.bg-ssp-{height:px}
Mọi người đều nhìn Đỗ Trọng, chờ ông ta trả lời.
Đỗ Trọng không nói gì, hình như đang nghĩ xem có đồng ý không.
Từng giây từng phút trôi đi, đã qua thêm một phút, nhưng Dương Chấn vẫn chưa xuất hiện.
Aoki Yamato bên cạnh Kitano Takeshi híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng, không hiểu sao, ông ta cứ thấy hành động của Đỗ Trọng hơi khác thường.
Rõ ràng Đỗ Trọng là người mạnh nhất bên Chiêu Châu, ông ta biết chắc sẽ thua, sao lại chủ động đề nghị đánh cược để tự chuốc nhục chứ?
Aoki Yamato bỗng nhớ đến Bách Lý Kinh Vân mà mình gặp ở dinh thự Vân Phong tối qua.
Ông ta nhìn về phía Chiêu Châu, phát hiện không hề có Bách Lý Kinh Vân, lập tức hiểu ngay, hoảng sợ nói: “Ông ta đang kéo dài thời gian!”
Nghe thấy Aoki Yamato nói thế, mọi người đều nhìn sang, ngay cả Kitano Takeshi cũng nhìn Aoki Yamato với vẻ khó hiểu.
Theo Kitano Takeshi thấy, Đỗ Trọng chỉ là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, không làm được trò trống gì, sao phải kéo dài thời gian chứ?
Cho dù Đỗ Trọng đang kéo dài thời gian thật thì sao?
Bên nước Dương có ông ta trấn giữ, ông ta là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, trừ khi cao thủ hàng đầu của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu ra tay, bằng không, không ai là đối thủ của ông ta hết.
Ông ta còn biết, người của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục.
Aoki Yamato cũng chú ý tới ánh mắt bất mãn của Kitano Takeshi, nhưng không biết nên giải thích thế nào, nếu ông ta để lộ chuyện hôm qua Bách Lý Kinh Vân đã đánh bại Yoshida Kakeru chỉ với một đòn, chẳng những khiến Yoshida Kakeru mất mặt mà cũng làm bẽ mặt cả cao thủ nước Dương.