Chương
Tầm nhìn ở đây rất thoáng, cũng chưa phát hiện thi thể của Mã Siêu, nếu Nhiếp Thu đã rời khỏi Ma Sơn, chắc chắn lão ta sẽ giết Mã Siêu trước khi đi.
Hang động ở lưng chừng núi này chính là nơi tốt nhất để giấu xác.
Dương Chấn cũng lo lắng về chuyện này, sau khi nhìn thấy hang động, anh không hề do dự, bỗng giậm mạnh chân, cả người bật lên rất cao, anh dùng cả tay lẫn chân, động tác vô cùng nhanh nhẹn, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, anh đã đến hang.
Trần Vũ cũng theo sát anh.
Dương Chấn vừa bước vào hang động thì đã cảm nhận được một hơi thở vô cùng quen thuộc, chính là hơi thở của Mã Siêu.
Trong hang vô cùng lộn xộn, rõ ràng vừa xảy ra một trận chiến dữ dội.
Không những thế, Dương Chấn còn phát hiện rất nhiều vết máu.
Anh lập tức sầm mặt, tuy không rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh có thể khẳng định, dấu vết chiến đấu là do Mã Siêu để lại, cả máu cũng là của Mã Siêu.
“Nhiếp Thu!”
Dương Chấn nghiến răng nghiến lợi.
Có lẽ người khác không rõ tình trạng của Mã Siêu, nhưng với tư cách là anh em tốt của Mã Siêu, anh hiểu rất rõ, với trận chiến cấp bậc này, chắc chắn Mã Siêu đã hoàn toàn phá bỏ phong ấn Thị Huyết Châu rồi.
Phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu vốn sắp tan vỡ, lần này đến Ma Sơn cũng là để giải quyết vấn đề phong ấn.
Kết quả đúng lúc này, phong ấn của Mã Siêu lại tan vỡ, Dương Chấn biết rất rõ hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào.
Trong lúc Dương Chấn đang lo cho Mã Siêu, tại Ma Tông ở Đông Vực Ma Sơn.
Trong một căn biệt thự hai tầng kiểu cổ, Mã Siêu đang nằm trên một chiếc giường đá, nhiệt độ của giường đá rất thấp, khiến nhiệt độ trong phòng cũng giảm đi mấy độ.bg-ssp-{height:px}
Lệ Trần – chủ Ma Tông đang đứng bên cạnh, không ngừng huơ tay trong không trung, từng luồng sức mạnh Phong Ấn khủng khiếp liên tục rơi xuống vị trí tim Mã Siêu.
Nhiếp Thu đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ chấn động.
Lão ta đã đạt đến trạng thái đỉnh cao dưới Thiên Cảnh, vốn giỏi dùng sức mạnh Phong Ấn, nhưng sau khi thấy Lệ Trần vận dụng sức mạnh Phong Ấn, lão ta mới nhận ra, khả năng vận dụng sức mạnh Phong Ấn của mình kém đến mức nào.
Lần kết ấn nào, Lệ Trần cũng hoàn thành trong chớp mắt, còn Nhiếp Thu thì phải mất ít nhất ba giây.
Trong ba giây này, Lệ Trần có thể kết ấn ít nhất lần.
Chẳng biết bao lâu sau, Lệ Trần mới ngừng thi triển thuật phong ấn với Mã Siêu, trán lão rịn mồ hôi, sắc mặt cũng tái nhợt.
“Ông không sao chứ?”
Nhiếp Thu vội bước đến, có vẻ lo lắng.
Lệ Trần khẽ lắc đầu, nhìn Mã Siêu đang nằm trên giường đá, nghiêm nghị nói: “Sức mạnh của Thị Huyết Châu trong người cậu ấy quá lớn, nếu tôi chưa bước vào Thiên Cảnh, chắc chắn sẽ không trấn áp nổi”.
“Ngay cả tôi cũng chỉ có thể tạm thời trấn áp sức mạnh của Thị Huyết Châu trong người cậu ấy thôi, nếu muốn giải quyết phiền phức này từ gốc rễ, chỉ còn cách cho cậu ấy tu luyện công pháp ma đạo”.
“Sau khi cậu ấy hồi phục, tôi sẽ dạy Ma Tâm Quyết cho cậu ấy”.