Chương
Nghe thấy thế, Nhiếp Thu có vẻ kinh ngạc.
Ma Tâm Quyết là công pháp tu luyện số một của Ma Tông, ở Ma Tông chỉ có một người có tư cách tu luyện nó, đó chính là tông chủ Ma Tông.
Tuy Lệ Trần đã bước vào Thiên Cảnh nhưng vẫn chưa bị Thủ Hộ Minh phát hiện, chỉ cần không bị phát hiện, lão vẫn có thể ở lại Ma Tông.
Nhưng bây giờ, Lệ Trần lại nói sẽ dạy Ma Tâm Quyết cho Mã Siêu, tức là Lệ Trần định để Mã Siêu tiếp nhận vị trí tông chủ Ma Tông à?
Mã Siêu mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, nếu thừa kế chức tông chủ Ma Tông, sao anh ta có thể trấn áp cả Ma Tông lớn như thế chứ?
Lệ Trần không quan tâm đ ến vẻ kinh ngạc của Nhiếp Thu, lão nói tiếp: “Đối với bất cứ ai, việc Thị Huyết Châu ở trong cơ thể cũng là tai họa, cho dù họ có thể phát huy thực lực vượt xa cảnh giới của bản thân trong thời gian ngắn nhờ sức mạnh của Thị Huyết Châu, nhưng về lâu dài, Thị Huyết Châu sẽ dần thôn tính ý thức của họ, sau cùng, người này sẽ hoàn toàn trở thành kẻ ngốc”.
“Ma Tâm Quyết có thể dễ dàng kìm hãm sức mạnh của Thị Huyết Châu, chỉ cần tu luyện Ma Tâm Quyết, Mã Siêu sẽ có thể mượn sức mạnh của Thị Huyết Châu để chiến đấu”.
“Sau này, cho dù cậu ấy chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, sau khi bước vào Siêu Phàm Lục Cảnh, cậu ấy đã có thể phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nhờ Thị Huyết Châu rồi”.
“Không những thế, cậu ấy còn có thể dùng Ma Tâm Quyết để luyện hóa Thị Huyết Châu, sau khi luyện hóa xong, Thị Huyết Châu sẽ trở thành thần binh của cậu ấy, để cậu ấy sử dụng bất cứ lúc nào”.
“Nếu cậu ấy bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, cho dù mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, cậu ấy vẫn có thể mượn sức mạnh của Thị Huyết Châu để trở thành người vô địch dưới Thiên Cảnh”.
Nhiếp Thu cảm thấy vô cùng chấn động, đây là lần đầu tiên lão ta nghe nói đến Thị Huyết Châu, không ngờ một cao thủ tu luyện Ma Tâm Quyết lại có thể dùng Thị Huyết Châu để phát huy thực lực mạnh mẽ như thế.
Nhiếp Thu chợt hỏi: “Tông chủ, ông định rời khỏi Ma Tông à?”bg-ssp-{height:px}
Lệ Trần gật nhẹ đầu, có vẻ không nỡ, rõ ràng lão không nỡ rời khỏi thế tục.
Lão nói: “Tôi đã bước vào Thiên Cảnh, xem như là vì thế giới này, tôi cũng nhất định phải rời khỏi thế tục, ông biết tại sao lại có Thủ Hộ Minh không?”
Nhiếp Thu đoán: “Để bảo vệ cao thủ thế tục à?”
Thực lực của cao thủ Thiên Cảnh vô cùng đáng sợ, cho dù chỉ vừa bước vào Thiên Cảnh, bất cứ cao thủ Thiên Cảnh nào cũng có thể tiêu diệt bất kỳ thế lực hàng đầu nào ở thế tục.
Có thể tưởng tượng được, nếu để mặc cho cao thủ Thiên Cảnh ở lại thế tục thì sẽ xảy ra chuyện đáng sợ đến mức nào.
Khi đó, thế giới này sẽ trở thành thế giới của cao thủ Thiên Cảnh.
Suy nghĩ của Nhiếp Thu cũng được cao thủ của thế tục tán đồng.
Nhưng Lệ Trần lại cười lạnh: “Ông tưởng sự tồn tại của Thủ Hộ Minh là để bảo vệ cao thủ thế tục chắc? Tôi nói cho ông biết, chuyện không phải thế đâu”.
“Họ chỉ là quân cờ mà giới Cổ Võ sắp xếp để giám sát thế tục”.
Nhiếp Thu sững sờ.
Lệ Trần nói tiếp: “Một trăm năm trước, Chiêu Châu vẫn là một thể thống nhất, đúng lúc này xuất hiện mấy cao thủ Thiên Cảnh, sau khi bước vào Thiên Cảnh, mỗi lần đột phá sẽ tiêu hao rất nhiều linh khí”.