Chương
“Nếu không kiểm soát số lượng cao thủ Thiên Cảnh, sau cùng Chiêu Châu sẽ trở thành một vùng đất chết cạn kiệt linh khí, do đó, dưới tình huống này, tất cả cao thủ Thiên Cảnh đã hợp sức để bố trí một trận pháp vô cùng mạnh mẽ, chia Chiêu Châu thành hai, một phần là thế tục Chiêu Châu, còn phần kia là giới Cổ Võ Chiêu Châu”.
“Tuy giới cổ Võ nhỏ hơn thế tục rất nhiều, nhưng giới Cổ Võ đã dùng Tụ Linh Trận để thu hút gần hết linh khí của Chiêu Châu đến giới Cổ Võ”.
“Ở thế tục bây giờ, giới võ thuật đã xuống dốc, kém xa sự thịnh vượng vào trăm năm trước, chính vì những ông lớn đứng trên cao đã thu hút hầu hết linh khí của Chiêu Châu đến giới Cổ Võ rồi”.
“Bây giờ ở thế tục, nếu muốn đột phá Thiên Cảnh thì khó như lên trời, chỉ những thiên tài hàng đầu mới có thể đột phá Thiên Cảnh ở thế tục”.
“Một khi bước vào Thiên Cảnh, nếu muốn tăng cảnh giới lên thì chỉ có thể tới giới Cổ Võ, chứ không thể làm được điều đó ở thế tục”.
“Những ông lớn ở giới Cổ Võ lập ra Thủ Hộ Minh để giám sát thế tục, nhằm đề phòng có cao thủ bước vào Thiên Cảnh rồi tu luyện ở thế tục tiếp”.
“Một khi có người hấp thu quá nhiều linh khí ở thế tục, kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục sẽ vỡ tan, khi đó, linh khí của thế tục Chiêu Châu sẽ tăng vọt, cả Chiêu Châu sẽ hợp lại với nhau, giới võ thuật cũng quay về thời kỳ thịnh vượng vào trăm năm trước”.
Nói đến đây, Lệ Trần ngừng lại, còn Nhiếp Thu thì đã sững sờ, lão ta tiếp lời Lệ Trần: “Do đó, những ông lớn đứng đầu giới Cổ Võ đã thành lập Thủ Hộ Minh để giám sát cao thủ thế tục, một khi phát hiện có cao thủ bước vào Thiên Cảnh, họ sẽ đưa cao thủ này đến giới Cổ Võ ngay”.
Lệ Trần gật đầu, cười khẩy, lạnh lùng nói: “Thế nên giới Cổ Võ cũng không phải giới Cổ Võ của Chiêu Châu, mà chỉ là giới Cổ Võ của những ông lớn đứng trên đỉnh cao thôi”.
Nhiếp Thu mãi vẫn không thể hoàn hồn từ những bí mật mà Lệ Trần nói, trên mặt lão ta tràn ngập vẻ kinh hãi.
Cao thủ thế tục đều biết đến sự tồn tại của giới Cổ Võ, nhưng không ai biết giới Cổ Võ đã ăn cắp linh khí của cả Chiêu Châu nên mới thịnh vượng như thế, ở thế tục, những cao thủ bước vào Thiên Cảnh đều bị Thủ Hộ Minh đón tới giới Cổ Võ.
Một lúc lâu sau, Nhiếp Thu mới bình tĩnh lại, tức giận nói: “Không ngờ đám người đó lại ích kỷ như vậy, họ vốn đã đứng ở đỉnh cao, nhưng vẫn hút hết linh khí của Chiêu Châu đến giới Cổ Võ vì lợi ích cá nhân”.bg-ssp-{height:px}
“Họ đúng là kẻ trộm, ăn cắp hết linh khí của cao thủ thế tục!”
Nghe thấy Nhiếp Thu nói thế, Lệ Trần phá lên cười: “Ông nói không sai, họ là một đám trộm cướp đã ăn cắp tài nguyên tu luyện của thế tục!”
Nhiếp Thu hỏi: “Tôi nghe nói giới Cổ Võ cũng không đơn giản như những gì mà cao thủ thế tục biết về giới Cổ Võ, đúng không?”
Lệ Trần gật đầu: “Ngay cả giới Cổ Võ cũng không phải một thể thống nhất, cùng với sự thay đổi của thời đại, giới Cổ Võ đã dần bị chia thành ba giới là Thượng Giới, Trung Giới và Hạ Giới, nghe rất huyền bí, nhưng thật ra đó là sự phân chia giới Cổ Võ thôi”.
“Sau khi Chiêu Châu bị chia làm hai, ở giới Cổ Võ, có rất nhiều cao thủ từng đứng trên đỉnh cao đã mất mạng hoặc bị những cao thủ khác bỏ xa, nên mấy ông lớn đứng đầu lại chia giới Cổ Võ thành ba phần”.
“Trong đó, Thượng Giới có linh khí nồng nặc nhất, Trung Giới đứng thứ hai, Hạ Giới xếp cuối cùng, tương ứng với điều đó, thực lực tổng hợp của cao thủ Thượng Giới cũng vượt xa Trung Giới, Trung Giới lại vượt xa Hạ Giới”.
“Giới Cổ Võ mà thế tục chúng ta nhắc đến chỉ là Hạ Giới có thực lực yếu nhất trong ba giới của giới Cổ Võ thôi”.
“Còn cao thủ Trung Giới và Thượng Giới thì rất coi thường thế tục, sẽ không dính dáng gì tới nơi này”.