Chương
Trước khi Dương Chấn xuất hiện, với tư cách là con trai Đỗ Bá, Đỗ Minh Viễn là người có tư cách thừa kế Võ Tông nhất.
Đỗ Minh Viễn nên bảo vệ Đỗ Thất mới đúng, nhưng bây giờ, ông ta lại tỏ rõ thái độ ngay trước mặt mọi người.
“Đỗ Bá, ông đúng là càng già càng thụt lùi, ngay cả con trai ông cũng biết nên lựa chọn ra sao, ông lại không biết hả?”
Lệ Trần cười lạnh, nói tiếp: “Đỗ Thất tu luyện Huyết Công, chắc chắn phải tu luyện trong ao máu, máu để tu luyện Huyết Công còn phải là của người luyện võ, có vẻ cấp bậc Huyết Công của Đỗ Thất không hề thấp, những năm qua, rốt cuộc ông ta đã hại bao nhiêu cao thủ rồi? Ông biết không? Vẫn muốn bảo vệ Đỗ Thất à?”
Sắc mặt Đỗ Bá càng thêm khó coi.
Lão ta biết Lệ Trần nói đúng, để tu luyện tới cảnh giới bây giờ, Đỗ Thất cần rất nhiều máu của người luyện võ.
Tuy thế, lão ta vẫn không cam lòng, trầm giọng nói: “Có lẽ Đỗ Thất dùng máu của cao thủ chết oan uổng ở Ma Sơn”.
“À!”
Lệ Trần bỗng bật cười, nhưng nụ cười này có vẻ lạnh lẽo.
Lão ta nhìn chằm chằm vào Đỗ Bá, chất vấn: “Ông tin thế à?”
“Tôi tin!”
Đỗ Bá nói một cách dứt khoát.bg-ssp-{height:px}
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh ngạc, Đỗ Bá tỏ thái độ để bảo vệ Đỗ Thất ư?
Sắc mặt của Dương Chấn cũng hết sức khó coi, tuy anh không thân với Đỗ Bá, nhưng cũng tin tưởng cách làm người của lão ta, nào ngờ Đỗ Bá lại bảo vệ một kẻ tội ác ngập trời đáng chết như thế.
Đúng như Lệ Trần vừa nói, để Đỗ Thất tu luyện Huyết Công tới mức này, đã có bao nhiêu cao thủ chết dưới tay Đỗ Thất đây?
Chắc chắn dưới tay Đỗ Thất có rất nhiều oan hồn, không ngờ Đỗ Bá lại muốn bảo vệ kẻ ác như thế.
Ý chí chiến đấu của Dương Chấn càng mạnh hơn, anh nhìn về phía Đỗ Thất bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
“Đỗ Bá, anh biết anh đang nói gì không?”
Đỗ Trọng cũng sững sờ rồi mới tức giận chất vấn.
Ông ta biết rõ việc Đỗ Bá vừa tỏ thái độ có ý nghĩa thế nào.
Hay nói cách khác, giữa Dương Chấn và Đỗ Thất, Đỗ Bá chọn Đỗ Thất.
Đỗ Bá thản nhiên nói: “Anh là người đứng đầu Võ Tông, vì Võ Tông, anh bằng lòng gánh chịu tất cả!”
Lão ta nói rồi vừa nhìn về phía Dương Chấn: “Dương Chấn, cháu cũng là người của Võ Tông, nếu đã vậy thì nên nghĩ cho Võ Tông, giờ các thế lực lớn ở Ma Sơn đang rục rịch, nhìn chằm chằm vào nhau, Đỗ Thất là cao thủ đứng đầu Võ Tông, nếu ông ta chết thì sẽ khiến Võ Tông bị tổn thất nặng nề, ta hy vọng cháu có thể cho Đỗ Thất một con đường sống vì Võ Tông, ta sẽ rất cảm kích cháu!”