Chương
Cao thủ của Thủ Hộ Minh và nhà họ Khương vừa rời đi, Dương Chấn bỗng hộc máu, khí thế giảm hẳn.
Lệ Trần hơi nhích chân, xuất hiện trước mặt Dương Chấn, đỡ lấy anh.
“Cậu sao rồi?”
Lệ Trần nghiêm nghị hỏi.
Dương Chấn nói nhỏ: “Phiền tiền bối đưa tôi đến Tàng Thư Các đã!”
Lệ Trần hiểu ý Dương Chấn, không nói gì nữa, đưa Dương Chấn đến mật thất ngầm trong Tàng Thư Các.
Lúc này vết thương của Dương Chấn vô cùng nghiêm trọng, như người tàn phế.
Anh ngồi xếp bằng trên bệ đá linh khí, định hấp thu linh khí nồng đậm do long mạch phóng ra để chữa lành vết thương, nhưng anh lại phát hiện, vết thương quá nặng, không thể hấp thu linh khí vào người.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
Lệ Trần thấy Dương Chấn còn không tu luyện được, bèn lo lắng hỏi.
Dương Chấn cười khổ, nói: “Tiền bối nghĩ tôi có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ thật đấy à?”
Lệ Trần kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ không phải ư?”bg-ssp-{height:px}
Lúc này Dương Chấn mới nói kỹ: “Linh hồn Ma Thần vẫn ở trong cơ thể tôi, trước đó ông ta đã bị tôi áp đảo, nhưng nếu muốn đối phó với cao thủ của Thủ Hộ Minh, chỉ với thực lực của tôi thì không thể nào, Ma Thần đã cho tôi mượn sức mạnh, tôi mới đánh bại được Tư Không”.
“Nhưng trận chiến này cũng khiến cơ thể tôi bị tổn thương nặng nề, rất khó hồi phục”.
“Tôi để cao thủ của Thủ Hộ Minh rời đi, thứ nhất là lo nếu giết họ thì sẽ bị Thủ Hộ Minh điên cuồng đuổi giết, thứ hai là năng lực chịu đựng của cơ thể tôi đã tới giới hạn, nếu đánh tiếp thì không thể là đối thủ của Tư Không”.
Đến giờ Lệ Trần mới hiểu, thì ra Ma Thần đã cho Dương Chấn mượn sức mạnh, khó trách Dương Chấn lại có thể áp đảo Tư Không đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong bằng cơ thể mới vượt qua thiên kiếp.
Lệ Trần nghiêm nghị hỏi: “Linh hồn Ma Thần vẫn đang ở trong cơ thể cậu à? Có cách để khiến ông ta rời đi không?”
Dương Chấn lắc đầu với vẻ cay đắng: “Trước đó, khi ở trong Tru Hồn Trận, linh hồn ông ta cũng bị tổn hại nặng nề, nên tôi mới có thể kiểm soát cơ thể mình lần nữa”.
“Tuy tôi không có cách để ông ta rời đi, nhưng một khoảng thời gian sau đó, tôi vẫn có thể áp đảo linh hồn Ma Thần”.
Lúc này Lệ Trần mới tạm yên tâm, nhưng vẫn nghiêm nghị nhìn Dương Chấn: “Chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu, giờ vết thương của cậu quá nặng, không thể tu luyện, nếu Thủ Hộ Minh đến tiếp, cậu định đối phó ra sao?”
Lệ Trần có vẻ lo lắng, tuy người khiến Thủ Hộ Minh chịu thiệt thực sự là Ma Thần đang chiếm cơ thể Dương Chấn, nhưng chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ trút mối hận này lên đầu Dương Chấn.
Dương Chấn lập tức im lặng, vì phải tiếp nhận sức mạnh vượt xa cực hạn, cơ thể anh đã bị tổn thương nặng nề.