Chương
Nếu là trước đó, anh còn có thể tu luyện để dần chữa lành vết thương, nhưng lần này, vết thương quá nghiêm trọng, ngay cả hấp thu linh khí trong trời đất còn không được, nói gì đến việc tu luyện chứ.
Nếu không tu luyện thì cơ thể không thể hồi phục nhanh được.
Dương Chấn bỗng mỉm cười: “Mấy ngày tới, tôi sẽ ở đây, không chừng sẽ nhanh chóng tu luyện được đấy”.
Tuy anh đang cười nhưng nụ cười này vô cùng miễn cưỡng.
Lệ Trần cũng biết Dương Chấn đang tự an ủi bản thân.
Lệ Trần nghiêm nghị nói: “Tôi sẽ nghĩ cách tìm thần y giúp cậu, xem xem có thể giúp cơ thể cậu khá lên không”.
Dương Chấn nói: “Tiền bối, không cần tìm thần y cho tôi đâu, phiền tiền bối tới Yến Đô một chuyến, đưa Phùng Tiểu Uyển tới Ma Tông giúp tôi, chắc chắn em ấy có thể chữa khỏi vết thương của tôi”.
Lệ Trần gật đầu: “Được, giờ tôi sẽ tới Yến Đô!”
“Khoan đã!”
Thấy Lệ Trần sắp đi, Dương Chấn vội gọi Lệ Trần lại.
Lệ Trần nhìn về phía Dương Chấn với vẻ khó hiểu.
Dương Chấn trầm giọng nói: “Tiền bối, không cần tới Yến Đô vội, nên xử lý chuyện của Ma Tông đã, giờ kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục đã xuất hiện vết nứt, ở ngay trên bầu trời Ma Tông, lượng lớn linh khí đang tràn vào thế tục qua vết nứt này”.
“Kể từ đó, chẳng mấy chốc, Ma Tông sẽ trở thành nơi có linh khí nồng đậm nhất thế tục, có lẽ cao thủ của các thế lực đều sẽ tới Ma Tông”.
“Đối với tiền bối, chuyện quan trọng bây giờ là phải nghĩ cách đối phó, một khi cao thủ của các thế lực tới Ma Tông, chắc chắn Ma Tông sẽ gặp họa”.bg-ssp-{height:px}
Nghe Dương Chấn phân tích xong, nét mặt Lệ Trần nghiêm nghị hẳn.
Thông thường, ở giới thế tục, người luyện võ có thể đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì tài nguyên tu luyện, bây giờ linh khí ở Ma Tông ngày càng nồng đậm, chẳng mấy chốc sẽ trở thành thánh địa tu luyện ở thế tục, có lẽ rất nhiều thế lực và cao thủ sẽ nhòm ngó Ma Tông.
Có thể tưởng tượng được, khi mười mấy, thậm chí hơn trăm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bước vào Ma Tông, Ma Tông sẽ gặp phải tai họa lớn đến mức nào.
Thủ Hộ Minh cũng đã biết chuyện Lệ Trần đột phá Thiên Cảnh, có lẽ không lâu nữa, Thủ Hộ Minh sẽ cử người tới để đưa Lệ Trần về giới Cổ Võ.
Ma Tông mất đi Lệ Trần, càng không đối phó được với cao thủ hàng đầu trên khắp thế tục.
Dương Chấn nói: “Đối với Ma Tông, chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là tập hợp một nhóm cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh, sẵn sàng đối phó với cao thủ hàng đầu đến từ các thế lực bất cứ lúc nào”.
Lệ Trần gật đầu, nhìn về phía Dương Chấn: “Cậu nói đúng, Ma Tông phải tập hợp được một nhóm cao thủ hàng đầu thì mới bảo vệ được Ma Tông, bằng không, sau khi cao thủ của các thế lực đến, đất của Ma Tông sẽ phải đổi chủ”.
“Đất của Ma Tông đã được truyền thừa mấy trăm năm rồi, không thể mất trong tay tôi được”.
Dương Chấn thoáng suy tư rồi nói: “Tôi nghĩ tiền bối có thể để cao thủ Võ Tông vào Ma Tông tu luyện, có lẽ… còn có thể cho cả cao thủ Thánh Cung vào Ma Tông tu luyện nữa”.
Nghe đến Thánh Cung, Lệ Trần có vẻ hơi mất tự nhiên.