Chương 4081 Một năm đủ để thực lực của cao thủ nhà họ Khương tăng trên quy mô lớn. Dương Chấn lấy một chiếc nhẫn chứa đồ ra, đưa cho Khương Kiếm: “Trong nhẫn là đan dược các cấp mà tôi luyện chế, đủ để mọi người tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong”. Nghe thấy thế, Khương Kiếm lập tức mừng rỡ, ông ta biết Dương Chấn có thể luyện chế đan dược, không ngờ anh có thể lấy ra nhiều đan dược như thế. Khi xem thử nhẫn chứa đồ, ông ta càng kinh ngạc hơn. Chỉ riêng đan dược tam phẩm, trong nhẫn chứa đồ đã có một trăm viên, hơn nữa còn có đan dược tam phẩm cấp cao. Khó trách Dương Chấn dám nói số đan dược trong nhẫn đủ để cao thủ nhà họ Khương tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong. Khương Kiếm nghĩ, với nồng độ linh khí đã tăng vọt ở nhà họ Khương cùng đan dược mà Dương Chấn cung cấp, trong vòng một năm, thậm chí nhà họ Khương có thể bồi dưỡng được cao thủ vượt qua Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong. Hồi trước, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã là cao thủ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ rồi. “Cảm ơn cậu Chấn!” Khương Kiếm cảm kích. “Cảm ơn cậu Chấn!” Ngay sau đó, người nhà họ Khương cũng cao giọng hô. Tuy họ không biết đan dược mà Dương Chấn cho nhà họ Khương quý giá tới mức nào, nhưng họ đã rất kích động trước nồng độ linh khí bỗng dưng tăng vọt ở nhà họ Khương rồi. Dương Chấn hơi nhích chân, lập tức biến mất khỏi nhà họ Khương. Tin nhà họ Khương biến mất nhanh chóng khiến cả thế giới mới kinh hãi. Ở chi nhánh Thủ Hộ Minh, Trung Châu. Mặt Đỗ Ngọc Sơn tái xanh, lão ta tức giận nói: “Các người là đồ ăn hại hết à? Cả thế gia Cổ Võ lớn như nhà họ Khương, sao bỗng dưng biến mất được?” “Tìm! Tìm cho tôi! Phải tìm ra nhà họ Khương!” Lão ta vô cùng tức giận, sự biến mất đột ngột của nhà họ Khương khiến lão ta có linh cảm không lành. “Lập tức báo cho chủ ba gia tộc Từ – Tề – Bách Lý, năm phút nữa bắt đầu hành động!” Ngay sau đó, Đỗ Ngọc Sơn đưa ra mệnh lệnh thứ hai. Thủ hộ thứ nhất dè dặt hỏi: “Minh chủ, chẳng phải đã nói 0 giờ mới hành động à? Còn 20 phút nữa mới tới 0 giờ”. Đỗ Ngọc Sơn tức giận quát: “Tôi bảo ông thông báo thì cứ thông báo đi, nói nhảm nhiều thế làm gì?” Khi nhận được mệnh lệnh hành động sau năm phút nữa từ Đỗ Ngọc Sơn, sắc mặt của chủ gia tộc họ Từ, chủ gia tộc họ Tề và chủ gia tộc Bách Lý đều trắng bệch. Ở chi nhánh thế tục của gia tộc Bách Lý. “Rầm!” Sắc mặt của chủ gia tộc Bách Lý Hoành vô cùng u ám, lão ta bỗng vỗ mạnh bàn trà, chiếc bàn đắt đỏ lập tức vỡ nát. “Bố!” Bách Lý Kinh Vân lo lắng nhìn Bách Lý Hoành: “Bố, giờ chúng ta nên làm gì đây?”